Cố Hạo Trạch và Tuấn Lãng có chung đối tượng bảo vệ, đó là Sơ Hạ.
Nên hai người hợp tác với nhau cũng không mấy bất ngờ.
Chỉ là hai người hôm trước vừa đánh nhau, hôm nay lại hoà hợp ngồi chung một chỗ làm Sơ Hạ có chút không quen.
Trong phòng chủ tịch Cố Thị, Cố Hạo Trạch mặc vest nghiêm túc nghe điện thoại.
Nhưng không ai nhìn thấy dáng vẻ của anh lúc này.
Anh đang tựa đầu vào ngực Sơ Hạ, tay vòng qua ôm eo cô.
Mà Sơ Hạ cũng coi như thói quen từ lâu, tay cô đưa lên xoa xoa đầu anh.
Bên kia điện thoại, Lâm Giai đang báo cáo.
“Chủ tịch, Lưu Cảnh và Hứa Chương bắt đầu hành động.
Họ đã thu mua được 32% cổ phiếu của tập đoàn rồi..”
Cố Hạo Trạch nhếch mép..
“Cá đã cắn câu, cứ theo kế hoạch mà làm..”
Sau khi cúp máy, anh lại càng vùi sâu vào ngực Sơ Hạ làm nũng..
“Hạ Hạ, anh mệt chết đi được.
Em mát xa cho anh đi..”
Sơ Hạ bất lực nhìn cái đầu đen trước ngực mình.
Không biết cấp dưới nhìn thấy cái dáng vẻ này của anh sẽ suy nghĩ ra sao.
“Anh muốn trêu đùa nhân viên trong văn phòng sao..”
Hai mắt Cố Hạo Trạch bừng sáng, anh lập tức lấy lại tinh thần, ngồi thẳng dậy..
“Đây là em gợi ý cho anh..”
Ngay sau đó, Sơ Hạ cảm thấy thế giới đảo điên, trong nháy mắt đã bị Cố Hạo Trạch đè xuống dưới thân.
Đôi môi quyến rũ bị anh phong toả, cô chỉ kịp phát ra hai tiếng..
“A Trạch...!ưm..”
Bàn tay anh bắt đầu hư hỏng, lần mò vào trong váy của cô.
Quần áo trên người bị cởi ra trong chớp mắt.
Tay anh thần tốc tấn công vào khu vườn bí ẩn.
Sơ Hạ có chút sợ hãi, giữ chặt tay anh lại..
“A Trạch...!đang giờ làm việc...!chút nữa sẽ có người vào..”
“Ai dám phá hỏng chuyện tốt của anh chứ..”
Sơ Hạ bị trêu chọc đến ẩm ướt, sau đó cô cũng thuận theo ý anh.
Nhìn bản thân không còn mảnh vải, mà anh vẫn quần áo chỉnh tề, cô cảm thấy không công bằng.
Không cần chờ anh gợi ý, cô đã lớn mật đưa tay cởi quần áo cho anh.
Không biết Sơ Hạ lấy động lực ở đâu mà cô dám đẩy anh ngã xuống, tự mình ngồi lên người anh.
Cô nhẹ nhàng cúi xuống, hôn lên môi anh, sau đó di chuyển dần