" Giờ thì hai đứa nói xem chuyện gì đã xảy ra.."
Ông nghiêm giọng, từ lúc Thiên Hạo mất Ông vẫn thấy có điều gì đó Ông chưa được biết
Thiên Tuấn cúi đầu chơi khẩu súng của Thiên Hạo.
Thiên Ân nhìn anh trai mình rồi nhìn sang cha mình không biết mở lời như thế nào.
Rầm....
" Còn không nói..
Còn gì hơn cái chết của Thiên Hạo hả..?" Bạch cha vỗ bàn quát lớn
" Có lẽ người mà Hạo yêu là con.." Thiên Tuấn vẫn cúi đầu mà đáp
" Anh biết khi nào..?" Thiên Ân giật mình.
" Hai đứa đang nói cái gì đó hả..?" Bạch cha không tin vào lỗ tai mình.
Con trai nhỏ của ông lại yêu đơn phương con trai lớn của ông.
Ông điên mất.
" Con không biết người đó là mình.."
" Hôm qua khi em ấy vào phòng thấy con chưa tỉnh nên em ấy đã nói ra.."
Lúc đó con đã tỉnh nhưng đang trấn áp dị năng trong cơ thể đang xung đột với nhau, nên chưa lên tiếng.."
" Con cũng không tin vào những gì mà mình nghe được.."
" Khi em ấy ngẩn đầu lên nhìn thấy con đã tỉnh thì xin lỗi rồi đi ra ngoài.."
" Con chưa kịp hoàn hồn nên không ngăn cản khi định thần lại thì nhanh chóng đi tìm, khi đến nơi thì thấy Em ấy như thế.."
(Thiên Tuấn thức tỉnh hai dị năng cùng lúc nên hôn mê lâu hơn mọi người)
" Còn con biết khi nào..?" Bạch cha hỏi Thiên Ân.
" Trước khi em ấy....!Trước khi em ấy nổ súng.."
" Hôm qua, khi con tĩnh dậy em ấy vào phòng đã nói với con.
Khi nào con khỏe lại em ấy sẽ nói cho con biết người trong lòng em ấy là ai.."
" Khi tỉnh dậy lần nữa lúc đó con chỉ muốn cắn xé tất cả mọi người, nhưng khi thấy thân thể em được anh ôm về, cảm giác muốn cắn xé không còn nữa, chỉ cảm thấy ghê tởm trong cổ họng.."
" Lúc đó trong đầu con toàn bộ là hình ảnh Thiên Hạo bị cắn xé.
Đến khi em ấy mỉm cười với con rồi nói - Người đó là anh trai.
Thì con đã không còn biết gì.."
Thiên Ân nức nở
" Giờ con thấy sao..?"
"Con ổn rồi.."
" Sau khi tỉnh dậy con không còn cảm giác muốn cắn xé, nhưng trong cả biệt thự này chỉ cần con tập trung tinh thần thì sẽ nghe được tất cả mọi người đang nói gì.
Cả tiếng muỗi kêu cũng nghe được.."
" Có thể là dị năng giống anh con và đám Bạch Diễn.."
Cha Bạch suy đoán.
Nói xong Ông lại nhớ đến Thiên Hạo.
(Cả nhà đang đau khổ nhớ Cậu, còn Cậu thì đang tung tăng thu thập vật tư)
" Tập trung mọi người lại đi.." Bạch cha quyết tâm.
Trong phòng họp, Bạch cha thấy đã đầy đủ người nên đem chuyện phòng thí nghiệm bí mật nói ra, bao gồm cả chuyện dị năng.
Lúc trước ông nghĩ sẽ chừa vài phần vật tư để cho người khác, nhưng giờ ông quyết tâm lấy hết.
Trước ông muốn cướp của bọn người kia, sau ông sẽ dự trữ cho căn cứ thu vì có thể