TÌNH HÌNH CĂN CỨ SAU KHI NHÓM TỪ ANH ĐI
Sau khi Thiên Tuấn đi tất cả chuyện trong căn cứ đều do Bạch Diễn và Thiên Ân đảm nhiệm, nếu có việc gì quá khả năng hay cần ý kiến thì sẽ tìm Bạch Cha để thương lượng.
Bạch cha giờ ngày ngày cùng với Tào Thanh vui vẻ chơi đùa, vẽ tranh...
Sáng một hôm trong lúc nấu ăn có một ít rau đã bị héo úa, Ngô Bình cầm trong tay đau lòng không thôi.
Cô nghĩ phải chi rau này tươi lại thì tốt biết bao nhiêu, bỏ hết phí quá trời.
Đang thất thần mà không chú ý tới cọng rau trên tay đang từ từ xanh lại....
" Bình tỷ..
Chị....!" Kỳ Anh đứng kế bên lại thấy rõ ràng lắp bắp kêu lên
" Sao thế Tiểu Kỳ..?" Ngô Bình giật mình tưởng Kỳ Anh có chuyện gì nên bỏ luôn cọng rau trên tay vô sọt rác
" Ê đừng bỏ.." Kỳ Anh không chụp kịp nên ngồi xuống lượm lại
" Em làm gì thế, nó hư rồi không ăn được đâu.." Ngô Bình kêu lên
" Bình Tỷ, chị nhìn xem.." Kỳ Anh đưa cho Ngô Bình xem
" Chị đã xem qua rồi mới bỏ đi đấy chị cũng tiết lắm chứ nhưng ăn đồ hư sẽ bị bệnh đó, lúc này không được chủ quan.."
Ngô Bình vẫn cúi đầu vừa làm vừa nói.
Bản thân cô không có dị năng lại có thêm con nhỏ, nay may mắn mới được Bạch gia cho nương tựa, mà mọi người ở đây không chê con cô vướng bận lại cực kỳ yêu thích nữa, đặc biệt là Bạch lão gia nên cô rất thận trọng trong công việc dù là một cọng rau cũng cẩn thận.
" Bình Tỷ, chị cứ nhìn thử đi.." Kỳ Anh đưa cọng rau xanh mướt cho Ngô Bình
" Ở đâu ra vậy? Đây là rau mới được hái vô luôn đó.." Ngô Bình nhìn cọng rau tươi xanh mà giật mình.
Ha...ha...ha....
" Đó là cọng rau lúc nãy chị cầm trên tay đó.." Kỳ Anh cười rồi nói
" Không có khả năng đi.." Ngô Bình không tin lời Kỳ Anh
" Thật..Em tận mắt nhìn mà.." Kỳ Anh khẳng định
" Làm sao có thể chứ..? Cũng quá kỳ diệu rồi.." Ngô Bình vẫn chưa tin
" Hay chị làm lại thử đi.." Kỳ Anh đưa cho Ngô Bình một cọng rau hư khác
" Nhưng chị đâu có biết phải làm sao.." Ngô Bình cầm cọng rau hoang mang
" Thế lúc nãy khi cầm cọng rau kia chị đã làm gì? Chị nghĩ kỹ lại xem.." Kỳ Anh suy nghĩ một chút rồi nói
" Lúc nãy chị nghĩ phải chi nó tươi lại thì tốt biết bao nhiêu bỏ đi uổng quá.." Ngô Bình nhớ lại rồi nói
" Giờ chị thử làm y như thế xem sao.." Kỳ Anh nói
" Được để chị thử.." Ngô Bình không do dự cầm cọng rau hư lên trong đầu tập trung suy nghĩ..Cọng rau này tươi trở lại
Ngô Bình như không tin vào những gì mình thấy, Cọng rau lấy tốc độ mắt thường mà thấy nó từ từ xanh lại, tươi mới như vừa được hái...
" Được...được rồi..được rồi.." Hai chị em ôm nhau vừa mừng vừa khóc.
" Nhưng có ăn được không..?" Ngô Bình không dám mạo hiểm
" Hay chúng ta hỏi ý Diễn quản gia và Thiên Ân tỷ đi.." Kỳ Anh nghĩ một chút nói
" Uh....!chúng ta đi nói với họ đi..".Ngô Bình đồng ý rồi bước ra lấy bộ đàm
" Diễn quản gia ! Tôi là Ngô Bình, Ngài và Thiên Ân tiểu thư có thể về nhà chính ngay không..?"
" Tôi có chuyện khẩn cấp cần nói.
Rất quan trọng.."
" Được chúng tôi về ngay..." Bạch Diễn khá bất ngờ, Từ lúc vào Bạch gia Ngô Bình chỉ làm đúng trách nhiệm chưa bao giờ có thái độ khẩn trương như thế, Anh nhanh chóng gọi cho Thiên Ân rồi cùng về nhà chính.
Mười phút sau...........
" Có việc gì thế..?" Thiên Ân vào nhà thấy Ngô Bình và Kỳ Anh thấp thỏm chờ sẵn, bên cạnh có một rỗ rau héo úa.
Không kéo dài thời gian, Ngô Bình nói lại cho hai người nghe.
" Chị làm lại một lần cho chúng tôi xem thử đi.." Bạch Diễn nghe xong đưa một cọng rau héo cho Ngô Bình
Ngô Bình nhận lấy rồi làm.
Bạch Diễn và Thiên Ân quan sát, dù đã được biết trước nhưng hai người vẫn bất ngờ lẫn vui mừng.
" Tốt..Tốt lắm Bình tỷ, chị lập công rồi.."
" Từ nay không còn lo lắng vấn đề rau dưa nữa.."
Thiên Ân vui mừng ôm lấy Ngô Bình
" Bạch Mai..! Cô và tất cả nhanh chóng vào nhà chính.." Bạch Diễn gọi mọi người
" Cha..
Ngài ra đây xem, chúng con phát hiện được một chuyện tốt.." Thiên Ân bước vào gọi Bạch Cha
" Được chúng ta ra ngoài nào.." Nói rồi Ông nắm tay Tào Thanh bước ra
" Chào Bạch thúc, tiểu thư..." Cả nhóm bước vào Chào Bạch cha rồi quay sang Bạch Diễn
" Chào Cha, Mẹ! Chào cô chú ạ..!" Tào Thanh cũng ngoan ngoãn chào mọi người
" Có việc gì thế..?" Mọi người hỏi nhau
Bạch Cha cũng nhìn sang
" Bạch Mai.."
" Dị năng của cô giờ có thể làm được những gì..?"
Bạch Diễn hỏi ô
" Tôi có thể thúc đẩy cho thực vật đang trồng có thể sinh trưởng nhanh hơn bình thường.."
" Nhưng đó là lúc trước chứ bây giờ có còn cái cây gì sống đâu mà làm.."
Bạch Mại không hiểu Tại sao Bạch Diễn hỏi nhưng cũng thành thật nói
" Cô có thể làm cho cọng rau kia tươi lại như lúc đầu không..?" Bạch Diễn chỉ rỗ rau hư
" Không thể tôi đã thử qua.." Cô đã thử qua không biết bao nhiêu lần rồi, giọng cô ỉu xìu
" Chị làm lại cho họ xem đi.." Bạch Diễn nói với Ngô Bình
Ngô Bình làm lại một lần cho mọi người xem.
Mọi người chưa kịp hiểu chuyện gì thì tất cả đều