TRỞ LẠI VỚI NHÓM TỪ ANH
Sau khi xem kỹ Từ Anh tin chắc đây là tinh thạch cấp 3 có thể giúp anh lên cấp, nên cực kỳ vui mừng cười tươi với Anh, nhưng anh lại không nhìn cậu
Mọi người trên xe thấy không khí giữa lão đại nhà mình với Từ Anh có cái gì đó không bình thường, nhưng lại không biết là làm sao.
Hai cô gái lúc đầu còn hơi không tiếp nhận Từ Anh nhưng giờ đây lại xem cậu như một đứa em nhỏ mà che chở, riêng Bạch Thần thì ngoài lão đại ra có lẽ Từ Anh là người mà bản thân anh sùng bái.
Còn Bạch Phi cậu như thấy được dáng vẻ của thiếu gia Thiên Hạo qua người của Từ Anh.
Còn Thiên Tuấn..
Anh nhớ tới những lần Từ Anh lỡ lời, những hành động quan tâm của cậu đối với anh.
Anh đã hủy đi Thiên Hạo, người em trai mà anh yêu thương từ nhỏ, nâng niu trong lòng bàn tay, và bây giờ khi Thiên Hạo mất đi anh lại thấy mình thật sự đã yêu, một tình yêu không được phép xảy ra.
Nhưng tất cả đã muộn hết rồi...!Vì thế, tuy biết thân phận Từ Anh không đơn giản, cũng biết được cậu thật tâm với Bạch gia hay có thể nói là với mình đi.
Anh biết mình sẽ không thể yêu một ai khác ngoài Thiên Hạo nữa đâu nên những ngày sau đó.....Anh luôn tránh né cậu
Lúc đầu mọi người không biết tại sao Thiên Tuấn như thế, nhưng qua mấy ngày mọi người liền hiểu.
Từ Anh có đôi lúc rất giống với tam thiếu gia của bọn họ.
Nên khi thấy lão đại luôn tránh né cậu thì cả bốn người nghĩ.
"Lão đại nhìn Từ Anh liền nhớ đến tam thiếu gia", bọn họ cũng vậy mà.
Thấy mấy người Bạch Thần đã chú ý, Thiên Tuấn không muốn làm Từ Anh mất mặt nên nói...
" Chúng ta phải nhanh chóng trở về để cho mọi người nâng cấp dị năng, mọi người thay phiên lái xe và nghĩ ngơi đi.
Chúng ta cũng không cần thu thêm vật tư khác đâu.."
" Được ..
Lão đại.."
Từ Anh lúc đầu không để ý nhưng chỉ cần qua một, hai ngày thì cậu đã nhận ra là anh muốn tránh né mình, muốn nhanh chóng về căn cứ có lẽ cũng chỉ là một cái cớ mà thôi.
" Lão đại..
Anh hấp thu tinh thạch này đi.." Từ Anh cũng theo mọi người gọi là Lão Đại
" Cậu dùng đi..." Nghe cậu gọi như thế, mọi người và Thiên Tuấn đều bất ngờ.
Anh nhìn cậu từ chối
" Dị năng Tôi khác biệt..." Từ Anh nói xong để tinh thạch cấp 3 lên tay Thiên Tuấn rồi nắm mắt lại
Thiên Tuấn hiểu lời cậu có ý gì nên lấy tinh thạch hấp thu, anh nghĩ hấp thu lần này cũng phải mấy ngày mới tỉnh lại được, cứ như thế không cần tránh né cũng tốt
Từ Anh thấy anh vội như thế nên trên đường luôn dùng tinh thần lực dò đường tránh đi những đoạn có nhiều tang thi.
Thành ra vốn nên đi gần hai tuần mới đến nơi thì bây giờ chỉ cần một tuần đã đến được bãi tập kết vật liệu xây dựng.
Từ khi vào thành Phố S cậu luôn có cảm giác có người cũng đang dùng tinh thần lực để nhìn bọn họ.
Nguyên thân có nói tinh thần lực rất hiếm, nay lại có người có thể đấu với tinh thần lực chuẩn bị lên cấp 3 của cậu, làm cậu khá tò mò và hứng thú...Nhưng cậu luôn có cảm giác tinh thần lực này không được bình thường, nhưng không nói ra được nó khác ở đâu.
Cậu cũng không thể tập trung mà truy theo được vì anh chưa tỉnh lại cậu phải gác cho anh nếu vấn đề còn xử lý được.
Sáu ngày sau anh tỉnh lại, dị năng ở cuối cấp 3 chỉ cần cơ hội thì sẽ vỡ vách ngăn lên cấp 4.
Từ Anh rất vui nhưng không thể hiện ra mặt nữa.
Mấy ngày nay họ thay phiên nhau gác rồi ngủ trên xe luôn.
" Lão đại uống cái này đi.." Cậu đưa cho anh một ly nước.
Thiên Tuấn không do dự uống ngay, anh biết đó là nước suối trong không gian sẽ bổ sung thể lực cho Anh.
" Mọi người ăn cơm đi.."
" Tôi cần nghĩ ngơi, mọi người chờ tôi tỉnh lại rồi đã hành động.."
" NHẤT ĐỊNH KHÔNG ĐƯỢC GỌI TÔI.."
Từ Anh nói rồi mang cơm đưa cho mọi người
" Được..
Ngủ đi, cậu cũng mệt rồi..." Mấy người Bạch Thần nghe cậu nói nghiêm trọng thế liền đồng ý rồi đau lòng một trận.
Năm người ngồi bên ngoài xe ăn cơm
Từ Anh bước lên xe bỏ vũ khí, đồ ăn, nước suối trong không gian, than và vài thứ nữa đầy cả chiếc xe, lần này cậu phải truy theo cái tinh thần lực kia, nó đã theo dõi các cậu mấy ngày nay nếu có thiện ý thì đã đi ra rồi.
Đấu lần này chỉ có một kết cục "Ta sống - Ngươi chết".
Hoặc cậu phải trừ khử nó ở đây, hoặc phải làm nó tổn thương rồi nhanh chóng đi về căn cứ để mang hết vật tư ra ngoài rồi mới chết được.
Nhìn tới nhìn lui thấy đã đủ cậu thò đầu ra ngoài nói.
" Trước khi tôi tỉnh lại không được di chuyển xe đấy.
Nhớ đấy..."
" Biết rồi ngủ đi.."Bạch Sa không khỏi buồn cười đáp
Từ Anh bắt đầu nhắm mắt truy theo
Mấy người Thiên Tuấn ăn uống xong bước lên xe nhìn thấy Từ Anh ngồi ở ghế phía trong cùng phía sau hết thảy , xung quanh toàn là đồ, trên xe bây giờ còn đúng vị trí cho người ngồi chứ không còn một chỗ trống nào cả.
Cả đám ngẩn ngơ không hiểu chuyện gì hết.
" Trong lúc Tôi hấp thu tinh thạch có chuyện gì xảy ra..?" Thiên Tuấn thấy cậu hành động lạ nên nghi ngờ là có chuyện xảy ra
" Từ lúc lão đại bắt đầu hấp thu tinh thạch Từ Anh luôn thức để gác, một ngày ngủ một hai giờ thôi.." Bạch Thần suy nghĩ một chút mới nói
" Còn có chuyện gì khác không..?" Thiên Tuấn nghĩ cậu có thể vào không gian ngủ, lại có nước suối nên không nghĩ chuyện cậu thiếu ngủ.
Nếu đơn giản ngủ