Thiên Tuấn vừa về lại được mời đi
" Bạch Thiếu.." Mọi người thấy anh bước vào nên cùng chào hỏi
" Có việc gì sao..?" Thiên Tuấn gật đầu hỏi
Một người đưa thông báo của Chu Tường Minh cho anh xem
" Ai đưa đến..?" Thiên Tuấn nhìn thông báo trên tay không khỏi buồn cười
" Con ông ta..
Chúng tôi đã cho họ ở tạm trong một căn hộ, bây giờ có lẽ họ đang ở cổng Bạch gia.." Một người khác nói
" Nhà Tôi..?" Thiên Tuấn hỏi lại
" Họ muốn đi tìm Bạch lão gia, lần đầu tiên đã bị Thiên Ân tiểu thư MANG ra ngoài, những lần sau đều không được vào.." Người đó tiếp tục nói lại tình hình
" Vậy chúng ta cùng đến đấy đi.." Anh đứng dậy nói sau đó đi về nhà chính
" Lão đại.." Bạch Diễn nghe Thiên Tuấn trở về lại phải đến đây nên nhanh chóng xử lý việc trên tay rồi tới đây chờ
" Uh....!Chúng ta về nhà chính.."
Cả đoàn người đi đến Bạch gia thì thấy một cái hàng rào băng, bên trong có năm người vô cùng chật vật
Đây là...........!mọi người đều giật mình
" Lão đại..." Bạch Nghi và Bạch Khôi hôm nay gác cổng thấy Thiên Tuấn bước tới chào
" Uh....."
Nhìn theo mắt Lão Đại họ nhanh chóng nói
Từ Anh nói..Họ muốn làm chó giữ nhà thì nên nhiệt tình một chút.
Nên thành như thế.
Bạch Nghi khoái trá kể lại
" Bạch thiếu gia đã về thì nên xem lại người bên trong nhà mình đi, để cho một tên tiểu bạch kiểm làm loạn như thế này sao..?" Chu Phấn Đình lên tiếng
Từ lúc thấy Thiên Tuấn ai cũng bất ngờ trước khí chất của anh, đặc biệt là Chu Tường An và Cao Minh Ngọc.
Trước kia tuy đã biết qua nhưng hiện nay Thiên Tuấn lại vô cùng có khí thế, người nhìn tuy lạnh lùng nhưng lại vô cùng quyến rũ.
Đây là phong thái của một người đứng đầu, một người cầm quyền.
Người như thế ai cũng mà không muốn chiếm lấy chứ.
" Ở đây họ Bạch không phải họ Chu.." Thiên Tuấn lạnh nhạt
" Để họ vào đi.." Thiên Tuấn quay sang nói với Bạch Diễn
" Cái này lão đại..." Bạch Diễn chỉ vào cái hàng rào băng kia.
Thiên Tuấn ngẩn đầu nhìn vào một cửa sổ đang mở trên lầu một cái
Tách.....!ầm.....!Một thanh băng từ trên đó phóng xuống làm vỡ đi cái hàng rào kia
Tất cả mọi người trợn mắt nhìn lên chỉ thấy có cánh tay kéo cửa sổ lại chứ không nhìn thấy mặt
" Vào thôi.." Thiên Tuấn vừa đi vừa nói.
Từ lúc anh về thì đã có cảm giác như ai đó đang nhìn mình, và người đó chỉ có thể là một.
Toàn trường im phăng phắc đi theo, đến thở còn sợ nữa là
...............
..............
" Nói đi đến đây có mục đích gi..?" Thiên Tuấn uống ngụm trà rồi nói
" Chúng Tôi muốn cùng mọi người hợp tác ra ngoài truy quét tang thi trong thành phố A và các thành phố lân cận.." Chu Tường An sau khi định thần lại mới bắt đầu nói chuyện.
" Vậy thì nói chuyện với họ.." Thiên Tuấn ngã ra ghế nhắm mắt lại.
Từ Anh đi đến ngồi xuống đưa cho anh một ly nước suối.
Thiên Tuấn cầm lấy uống ngay lập tức
" Chúng Tôi là muốn cùng Bạch gia hợp tác, chứ không phải họ.." Chu Tường An mắt nhìn anh đầy si mê nhẹ nhàng nói
" Tiễn khách.."
Cậu vừa xuống tới nghe thấy cái giọng của Chu Tường An đã không thích, nay thấy ánh mắt hắn nhìn anh như thế lại càng không thể nào nhịn nữa.
" Cậu có quyền gì mà lên tiếng ở đây..?" Chu Tường An hận chết Từ Anh, lúc nãy làm mình lôi thôi trước mặt Bạch Thiên Tuấn giờ ngang nhiên đuổi mình ra nữa chứ.
" Mời....." Bạch Diễn đưa tay làm động tác mời
" Hình như cậu không phải người Bạch gia thì phải.." Cao Minh Ngọc ngọt ngào lên tiếng.
" Không phiền Cao gia nhắc nhỡ...Cậu ấy không phải người Bạch Gia..Nhưng là Bạch Gia sẽ bảo hộ cậu ấy..." Thiên Tuấn chận rãi nói
Mặt Cao Minh Ngọc và Chu Tường An đen lại...
Chu Phấn Đình thấy thế lên tiếng.
" Chúng Tôi đây là muốn tốt cho người dân nên mới tới đây kêu gọi hợp tác, các người như thế là quá đáng rồi đấy.."
" Hình như chúng tôi cũng chỉ là người dân.
Các người muốn hợp tác thì nên thương lượng với họ.." Thiên Tuấn chỉ mấy người cầm quyền ở đây lạnh nhạt nói
" Chẳng lẽ Bạch gia đây là muốn bỏ rơi người dân.." Chu Phấn Đình làm ra vẻ nói
" Bỏ rơi người dân..?"
" Các ngươi thử bước ra khỏi cổng hô to một tiếng Bạch Gia bỏ rơi người dân xem có bị đánh chết hay không thì biết..?"
Một người lãnh đạo lên tiếng nói.
" Các ngươi muốn gì cứ nói thẳng..
Đừng lòng vòng.." Thiên Tuấn lười nói chuyện với đám người này
" Chúng Tôi đã nói rồi, Chúng Tôi muốn cùng Bạch Gia..."
" Nếu đã không nói thẳng thì CÚT...." Không đợi Chu Phấn Đình nói xong Thiên Tuấn đã cắt lời
" Nếu không đồng ý cùng truy quét thì Bạch gia nên hỗ trợ cho Chính phủ vật tư và dị năng giả có phải không..?" Chu Phấn Đình dù rất tức giận nhưng không thể làm gì hơn đành phải nhịn
Haha....haha.....haha....!Từ Anh nghe xong cười nghiêng ngã
" Có gì đáng cười chứ..?" Chu Tường An càng nhìn càng ghét Từ Anh
" Tôi chưa thấy ai đi xin mà trơ trẽn như thế cả..." Từ Anh đáp ngay
" Ngươi....?" Chu Tường An tức đỏ cả mặt
" Bạch thiếu để một người ngoài lộng quyền thế sao..?" Chu Phấn Đình xấp không nhịn được rồi
" Tôi im lặng là đồng ý những gì cậu ấy nói.." Thiên Tuấn không thèm mở mắt cứ như thế trả lời
" Đây là thông báo của Chính phủ đưa ra, yêu cầu các người hợp tác chứ không phải hỏi ý các người đâu.
Đừng nghĩ có được cái căn cứ này thì muốn chống lại Chính phủ, chống lại Quốc Gia.." Chu Phấn Đình không nhịn nữa
" Oh....!sao mà các ngươi thích dùng cái tội danh này quá vậy..?" Từ Anh làm ra vẻ ngạc nhiên...
Không đợi Cô ta lên tiếng Từ Anh nói tiếp.
" Nếu muốn chúng Tôi ra ngoài truy quét tang thi cũng được thôi, chúng tôi ra sức, ra xe.."
" Chính phủ nhanh chóng chuyển xăng dầu và lương thực đến đây đi..."
" Các ngươi đi ra ngoài thì tự chuẩn bị chúng ta tại sao phải chuẩn bị cho các ngươi chứ.." Chu Tường An phẫn nộ
" Vậy tại sao Bạch Gia phải chuẩn bị cho các ngươi chứ? Nói nhảm...." Từ Anh hỏi ngược lại
" Chúng ta......!chúng ta...." Chu Tường An không nói được lời nào
" Đúng vậy / đúng vậy/ nhanh chóng mang đến đi.."
Mấy người lãnh đạo ở đây giờ thì hiểu tại sao Bạch Thiên Tuấn lại để cho cậu thanh niên này càng quấy rồi, người ta dùng hai ba câu nói là