Từ Anh khi có được không gian cậu chỉ lo về vấn đề vật tư sau đó lại có quá nhiều chuyện xảy ra nên không có thời gian để tìm hiểu kỹ về không gian này.
Nhân tiện lần này cậu phải xem cho bằng hết mới thôi.
Sau khi xem toàn bộ những ghi chép được để lại lần nữa Từ Anh khẳng định nhũng suy đoán của mình là đúng.
Thế nhưng điều quang trọng là cậu chưa tìm ra được cách để tinh lọc thiên thạch..
Đây thật sự là một vấn đề cấp bách.
Sau khi ra khỏi không gian cậu kể lại toàn bộ cho Thiên Tuấn biết, anh nghe xong cũng cảm thán không thôi.
" Em đừng lo lắng, mọi chuyện còn có anh đây mà, chúng ta sẽ từ từ tìm ra cách thôi.."
" Nhưng em chỉ muốn nhanh chóng chế ra được thuốc, em không muốn có thêm người trở thành tang thi.." Cậu bùi ngùi.
" Anh sẽ cố gắng tìm ra phương pháp, em đừng đặt nặng trong lòng như thế.."
Từ Anh im lặng tựa vào lòng Thiên Tuấn không nói gì cả.
Trong lòng cậu đã có một cách để tinh lọc, nhưng chưa nắm rõ cậu không dám nói cho anh nghe.
Thiên Tuấn thở dài rồi xoa đầu bảo bối đang ở trong lòng mình...
Mọi chuyện cứ thế diễn ra theo kế hoạch đã ra trước đó..
Bạch Diễn nhận được tin tức từ bên kia, các căn cứ khác đã đến đầy đủ chỉ còn chờ người của Tưởng Hạo mà thôi.
Thiên Tuấn sau khi nghe báo cáo cũng không có ý định ra mặt, anh giao việc này cho lãnh đạo căn cứ nhưng họ lại đề nghị anh cùng đi với họ.
Thiên Tuấn không chút do dự mà từ chối..
" Việc này không quang trọng bằng việc chế ra thuốc giải, mặt khác Bạch Gia chúng tôi đã nói sẽ không tham gia vào chính trị đó là lời thật chứ không phải trong lúc nóng giận mà nói.
Tôi sẽ hỗ trợ thức ăn và vũ khí xem như là vì người dân mà ra chút sức, cũng sẽ để Quân Thừa Ân theo các vị đến đó.
Các vị không nên tốn thời gian ở đây mà nên lên kế hoạch cho việc đối đầu với Chu Tường Minh, phải làm thế nào để người dân thấy rõ được bộ mặt của ông ta kìa..."
Lãnh đạo căn cứ sau khi nghe Thiên Tuấn nói như thế cũng thấy có lý, bọn họ đâu nhất thiết phải đánh một mất một còn với đám người chu Tường Minh, cái họ cần là giành được quyền lãnh đạo, giành được căn cứ để người dân có nơi ở an toàn sau đó đưa người có năng lực lên để lãnh đạo mọi người đi đánh tang thi kìa.
Từ nhà chính Bạch Gia về lãnh đạo căn cứ nhanh chóng cho các tổ đội chuẩn bị hai ngày sau liền mang theo Quân Thừa Ân lên đường.
Thiên Tuấn nói là không đi nhưng không có nghĩa là người của anh không đi, ngay khi nhận được tin tức anh đã cho Lâm Tường và Đào Tín mang theo người của họ đi đến đó trước.
Nhiệm vụ của họ là trước sẽ âm thầm hỗ trợ mọi người...!Sau đó tìm cơ hội "mời" gia chủ ba nhà Chu - Cao - Trần đến Bạch gia một chuyến...
Trước khi đi Từ Anh cũng nói cho bọn họ và người của căn cứ biết một người sẽ hỗ trợ bên đấy là Lục Chiêu..
Đúng vậy, là Lục Chiêu người của Chu Tường Minh.
Trong một lần lẻn vào căn cứ Từ Anh tình cờ thấy được hắn ta lén lút chuyển thức ăn cho người dân, còn có giúp người bên trong liên lạc với người thân bên ngoài, Từ Anh hiếu kỳ nên theo dõi mấy ngày liền nên biết được hắn ta vậy mà phản bội đồng bọn để giúp đỡ người dân, cậu thấy đây là một cơ hội tốt liền để hắn "vô tình" phát hiện được những chuyện cậu làm, thế là hai người tư tưởng lớn gặp nhau liền bắt tay lại qua mặt đám người bên trong căn cứ.
Cậu đưa thông tin bên ngoài cho Lục Chiêu để hắn đưa cho Chu Tường Minh, hắn cũng đưa thông tin bên trong ra cho cậu, còn vẽ cho cậu bản đồ bố trí bên trong căn cứ, bên trên có đánh dấu vị trí quan trọng và nơi có người của hắn sẽ tiếp ứng.
Thiên Tuấn cầm bản đồ trên tay rồi nhìn cậu với ánh mắt sủng nịnh lẫn tự hào, còn đám người phía dưới chỉ biết cảm thán trong lòng...May mắn Từ Anh là người nhà nếu không....!Bọn họ thật sự không dám nghĩ đến cái kết khi phải đối đầu với cậu, chỉ cần nghĩ đến bọn họ đều cảm thấy lạnh cả sống lưng.
Quân Thừa Ân không ngờ mình lại bị bắt mang đi như thế, ông không dám đối mặt với Chu Tường Minh nhưng ông lại không có khả năng phản kháng nên chỉ có thể nhận mệnh, trên đường đi ông luôn cầu khẩn mọi chuyện sẽ thuận lợi như lời Bạch Diễn đã nói nếu không cái kết của ông, ông không dám nghĩ đến.
" Nhiệm vụ của ông là đứng ra nói toàn bộ chuyện của ba nhà kia cho người dân nghe, ông phải nói làm sao cho người dân tin đó đều là sự thật, có như thế thì có lẽ Bạch gia còn cho ông một chút đường sống nếu không....Ông sẽ nhanh chóng hiểu được cảm giác của Thiếu gia nhà chúng tôi.." Trước khi lên đường Bạch Diễn không do dự túm lấy cổ áo ông trước mặt toàn bộ người trong căn cứ rồi cất tiếng lạnh lẽo.
Mọi người thấy Bạch Diễn nổi lên sát khí đều giật mình, trước giờ họ chỉ thấy Bạch quản gia ít nói, làm việc thì nghiêm túc mà thôi, có bao giờ thấy được vẻ mặt khủng bố kia chứ.
Trong lòng mọi người liền cảm thán..
Đúng là người Bạch Gia, đến quản gia mà khí thế đã vậy thì bảo sao ba nhà kia không kiêng kỵ cho được...!Bọn họ tuy sợ nhưng cũng cảm thấy may mắn vì bản thân đã chọn đúng người để đầu quân.
Đoàn người cứ như thế xuất