Hôm nay là ngày vô cùng quan trọng ngày mà nó phẩu thuật để quyết định nó sẽ sống hoặc chết mọi người đều động viên nó rất nhiều.
Nó cũng có niềm tin là nó nhất định sẽ làm được
- Em hảy cố gắng lên tôi tin em sẽ làm được- Cậu
- Dạ!!- nó gật đầu
- Mọi người sẽ luôn ở bên cạnh em tiếp thêm sức mạnh cho em để vượt qua khó khăn này- Cậu
- Cảm ơn anh vì đã luôn ở bên cạnh tôi chăm sóc lo lắng cho tôi- Nó
- Em đừng khách sáo với tôi nữa, đợi sau khi em phẩu thuật xong, rồi khoẻ lại chúng ta sẽ tổ chức đám cưới thật là lớn và em chính thức thành sẽ là vợ của tôi- Cậu
- Nhưng nếu lở thất bại thì tôi sẽ không còn bên cạnh anh nữa anh đừng quá buồn mà hảy sống thật tốt, sống thật vui vẻ tìm một cô gái khác tốt hơn tôi mà cưới làm vợ sống một cuộc đời thật là hạnh phúc- nó
- Em không được nói như vậy nữa tôi chỉ có một người vợ duy nhất đó chính là em và CHỈ CÓ EM MỚI XỨNG ĐÁNG LÀM VỢ CỦA TÔI- Cậu
- Đã đến giờ phẩu thuật rồi mời anh ra ngoài- Cô y tá bước vào
- Vợ của tôi hảy mạnh mẽ lên- Cậu hôn lên trán nó xong thì đi ra ngoài
Sau khi chuẩn bị xong xuôi mọi thứ ca phẩu thuật bắt đầu.
Mọi người đều tập chung bên ngoài phòng phẩu thuật cầu nguyện cho nó vượt qua ca phẩu thuật này.
Sau khoảng 6 tiếng phẩu thuật cuối cùng đèn cấp cứu đã tắt và bác sĩ bước ra ngoài.
Mọi người đi lại chổ bác sĩ
- Bác sĩ con tôi sau rồi??? Phẩu thuật thành công rồi phải không??- Lâm lão gia nắm tay bác sĩ
- Bác sĩ sao ông không nói gì hết vậy?? Không lẻ nào.....- Lâm phu nhân nói đến đây thì ngừng lại
Bác sĩ im lặng một hồi lâu thì bắt đầu lên tiếng
- Chúng tôi thành thật xin lỗi?? Chúng tôi đã cố gắng hết sức nhưng bệnh nhân đã không vượt qua được??? Do không phẩu thuật sớm nên khối u đã lớn hơn và đã gây hại đến những dây thần kinh xung quanh?? Tôi thành thật xin lỗi??- Bác sĩ nói xong thì cúi đầu xin lỗi
- Ông đang đùa với chúng tôi thôi phải không??? Không thể như vậy được?? Không phải???Tôi không tin???- Cậu sau khi nghe tin thì bất đầu mất bình tỉnh và hét lên trong đau đớn
Mọi người xung quanh thì vô cùng đau đớn khi nghe được tin này.
Khoảng một lúc sau thì y tá đẩy xe đưa xác nó ra ngoài.
Mọi người lập tức chạy lại ôm lấy xác nó.
Gia Linh kéo khăn trắng xuống thì thấy khuôn mặt tái xanh của nó
- Ngọc Ánh em mau tỉnh lại đi mà?? Em không thể bỏ chị ở