Trần Thiên Hương và Hương Ly đã ở cùng với nhau được hai tuần, trong hai tuần này mọi sự đều diễn ra vui vẻ. Quan hệ giữa cả hai ngày càng tốt hơn. Mỗi ngày Trần Thiên Hương và Hương Ly đều cùng nhau đến công ty, nếu như tổng giám đốc chăm chỉ dốc sức tận tuỵ vì công việc thì đại minh tinh cũng gắng hết sức thực hiện tốt nhất từng kiểu ảnh, từng cảnh quay.
Trần Thiên Hương đang làm việc tại công ty, bộ sản phẩm mới vừa được tung ra thị trường, các hoạt động quảng cáo diễn ra rất tốt.
– Giám đốc, sản phẩm mới được đánh giá rất cao, mọi người chú ý rất nhiều, các hoá đơn đặt hàng ngày nào cũng tăng. So với bộ sản phẩm lần trước còn tạo được tiếng vang hơn nhiều.
Trưởng phòng Hồng Hoa phấn khích nói, bộ sản phẩm này ra đời trong đó cũng có công lao của mình, không cần biết là lớn hay nhỏ nhưng dù thế nào đi nữa thì cũng hẳn là vui mừng đi.
Trần Thiên Hương trên môi nở nụ cười, từ ngày đầu tiên đăng tải quảng cáo và bộ ảnh sản phẩm, nhận được rất nhiều ủng hộ tích cực, trên các trang mạng xã hội, các mặt báo liên tục xuất hiện hình ảnh của bộ sản phẩm. Doanh thu cũng là rất lớn, thật sự có cảm giác như công sức của mình được đền đáp. Mà thành quả tốt như vậy, cũng là nhờ một phần lớn ở Hương Ly, ai cũng biết Hương Ly là ngôi sao vô cùng nổi tiếng, độ phủ sóng rất lớn, vì vậy sản phẩm gây được tiếng vang như thế, cũng là nhờ vào danh tiếng của người kia đi.
– Thật sự là rất tốt, chị Hoa những ngày vừa qua vất vả quá.
Trần Thiên Hương mỉm cười, lời đầu tiên là dành sự khen ngợi cho trưởng phòng xuất sắc này.
– Giám đốc quá lời rồi, giám đốc mới là người vất vả nhất.
Hồng Hoa là người sắc sảo, ăn nói cũng rất khéo léo.
– Tất cả mọi người đều cố gắng hết sức mình, vậy thế này, hôm nay chúng ta sẽ ăn mừng, tôi mời, chị Hoa sẽ chọn nhà hàng nhé. Chị giúp thông báo với tất cả mọi người luôn nhé.
Trần Thiên Hương vui vẻ nói, Hồng Hoa lâu rồi mới thấy giám đốc vui như vậy, tâm trạng cũng tự nhiên phấn khởi.
– Được, giám đốc làm việc đi, tôi đi thông báo với mọi người.
Nói rồi đứng dậy, rời khỏi phòng tổng giám đốc.
Hương Ly nãy giờ ngồi ở trên ghế sofa xem báo, nghe Trần Thiên Hương và Hồng Hoa nói chuyện, lại thấy tổng giám đốc của mình cười tươi như vậy, trong lòng cũng vô cùng vui vẻ.
– Tổng giám đốc, chị thật vất vả. Kết quả tốt vậy vui không?
– Gì đây? Bây giờ đang định khen chị à? Kết quả tốt thì vui rồi, thế nhưng cũng có công lao của Ly rất nhiều.
Trần Thiên Hương nghe người kia nói liền dừng tay làm việc, quay qua nhìn Hương Ly nói. Gần đây có cảm giác mình rất quan tâm Hương Ly, chỉ cần người kia ho nhẹ một cái liền nhìn qua ngay.
– Thật á? hahaa
Hương Ly được chị người yêu khen ngợi đương nhiên là vui rồi. Cười rộ lên, sau đó rời ghế sofa, đi đến gần, rất tự nhiên ngồi lên đùi Trần Thiên Hương. Tay đưa quyển tạp chí giơ lên cho người kia xem.
– Đây, chị nhìn đi, báo viết rất tích cực nhỉ.
Trần Thiên Hương đối với những hành động thân mật của Hương Ly cũng quá quen thuộc rồi. Liếc mắt đọc qua mẩu tin, sau đó liền nhìn người đang ngồi trên đùi mình mà cười.
– Rồi rồi, em thật giỏi.
– Giỏi thì chị định thưởng em cái gì?
Hương Ly được khen trong lòng sướng loạn lên, nhanh tay đặt cuốn tạp chí xuống rồi ôm lấy cổ Trần Thiên Hương.
– Thưởng á? Trong hợp đồng mình ký đâu có cái này.
Trần Thiên Hương vui vẻ cười, tay cũng tự giác ôm lấy eo người kia.
– Nói chuyện với chị chán lắm giám đốc ạ.
Trần Thiên Hương thấy người kia mất hứng quay đi liền nhẹ nhàng kéo lại, đặt lên má Hương Ly một cái hôn.
– Được chưa hả đại minh tinh Hương Ly?
Hương Ly và Trần Thiên Hương đang tình tình cảm cảm, cánh cửa phòng bỗng mở ra. Nguyễn Hoàng Anh trông thấy một màn người này ngồi trên đùi người kia tình cảm vô cùng chướng mắt. Hương Ly vừa nhìn thấy Nguyễn Hoàng Anh liền đứng bật dậy. Trong lòng thầm nghĩ, con bé đáng ghét, ban ngày không đi học chạy đến đây làm cái gì? Phá hỏng chuyện của chị đây.
– Em đến đây làm gì?
Trần Thiên Hương thấy Nguyễn Hoàng Anh bước vào, gương mặt vẫn như vậy không hề đổi sắc mà hỏi. Thực ra trong lòng đang rất khó chịu, nhưng không biết khó chịu vì bị coi thường hay là bị làm phiền, hoặc là cả hai đi.
– Không phải chị bảo là thỉnh thoảng có thể đến thăm chị à?
–