Chương 8:
Editor: Byredo
Bản chuyển ngữ bạn đang đọc thuộc về Luvevaland. Nếu bạn đọc ở trang khác chứng tỏ đó là trang copy không có sự đồng ý của LuvEva land fanpage. Mong bạn hãy đọc ở trang chính chủ để đọc được bản đầy đủ nhất cũng như ủng hộ nhóm dịch có động lực hoàn nhiều bộ hơn nhé.
Sự thật chứng minh, em trai đúng thật là không dễ trêu…
Đặc biệt là lúc riêng tư.
Tên này có khuôn mặt vô hại, nhưng thực tế lại là một kẻ mặt người dạ thú…
Đặc biệt là khi mặc áo sơ mi trắng, đeo kính gọng vàng, đúng thật là lưu manh giả danh tri thức.
—-
Đây là lần thứ hai tôi và Chu Sí cùng nhau qua đêm, lại bị tiếng đập cửa đánh thức.
Tôi mơ mơ màng màng đi ra mở cửa, lại thấy mẹ tôi đứng ở cửa, cười tủm tỉm nhìn tôi: “Thế nào? Đã hoàn toàn thu phục được Tiểu Chu chưa?”
Nói rồi, mẹ tôi xách theo một cái túi đi vào: “Nếu vẫn chưa thu phục được thì mẹ lại dạy con thêm mấy chiêu, đảm bảo thằng bé sẽ chung thủy trọn đời với con.”
Bản chuyển ngữ bạn đang đọc thuộc về Luvevaland. Nếu bạn đọc ở trang khác chứng tỏ đó là trang copy không có sự đồng ý của LuvEva land fanpage. Mong bạn hãy đọc ở trang chính chủ để đọc được bản đầy đủ nhất cũng như ủng hộ nhóm dịch có động lực hoàn nhiều bộ hơn nhé.
Chu Sí vẫn còn ở trong phòng ngủ đấy, tôi vội vàng ngăn bà ấy lại: “Mẹ, mẹ ra sofa ngồi trước đi, con đi thay quần áo đã.”
(adsbygoogle = window.adsbygoogle || []).push({});
Vốn định tiện thể gọi Chu Sí dậy thay quần áo, nhưng mẹ tôi lại len lén gọi tôi lại: “Nhìn xem mẹ mang cho con cái gì này.”
Nói xong, mẹ tôi nhét cái túi gói kín mít vào tay tôi.
Tôi nhận lấy, không hiểu gì mà mở ra nhìn —
Là một bộ quần áo.
Hơn nữa… còn rất giống cái mà Chu Sí mua.
U là trời.
Tôi thậm chí còn hoài nghi không biết liệu mẹ tôi có lắp camera ở nhà tôi không nữa. Tôi đỏ mặt, nhanh chóng nhét quần áo vào túi.
Chết mất, sao tôi lại không thoát khỏi thứ này được chứ?!
Vội vội vàng vàng cầm lấy cái túi, tôi còn chưa kịp nói gì thì Chu Sí đã buồn ngủ đi ra.
“Chị ơi…”
Cậu ấy lê dép lê đi ra, khi nhìn thấy mẹ tôi thì giọng nói đột nhiên im bặt.
Tôi bỗng nhiên cảm thấy hứng thú, vui vẻ mà nhìn Chu Sí, khi đang định xem cậu ấy chuẩn bị đối mặt với mẹ tôi như thế nào, thì Chu Sí chỉ dừng lại một chút để sửa sang quần áo, rồi thoải mái hào phóng mà đi ra. Bản chuyển ngữ bạn đang đọc thuộc về Luvevaland.co Nếu bạn đọc ở trang khác chứng tỏ đó là trang copy không có sự đồng ý của LuvEva land fanpage. Mong bạn hãy đọc ở trang chính chủ để đọc được bản đầy đủ nhất cũng như ủng hộ nhóm dịch có động lực hoàn nhiều bộ hơn nhé.
“Dì ạ.”
Mẹ tôi cười tủm tỉm gật đầu, ánh mắt hết nhìn tôi lại nhìn Chu Sí: “Tiểu Chu à, nếu cháu và Băng Băng đã xác định quan hệ thì chúng ta bàn chuyện hôn nhân đi.”
Vẻ mặt tôi ngơ ngác.
Hôn nhân?
“Mẹ, mẹ quá sốt ruột rồi đó…”
Mẹ tôi ngẩng đầu trừng mắt lườm tôi một cái: “Con thì biết cái gì?”
Sau đó bà ấy lại bắt đầu “thẩm vấn”: “Tiểu Chu, nhà cháu có mấy người? Gồm những ai thế?”
“Nhà cha mẹ cháu ở đâu? Làm nghề gì vậy?”
“Chiếc xe dưới lầu kia là của cháu sao?”
Câu hỏi dồn dập liên tiếp, Chu Sí đều trả lời trôi chảy, hơn nữa, càng trả lời nhiều, vẻ mặt mẹ tôi lại càng dịu dàng.
Hỏi xong xuôi, mẹ tôi đã cười đến mức nở hoa: “Tiểu Chu à, vậy cháu về nhà thương lượng với người nhà một chút, chúng ta hẹn ngày gặp mặt đi.”
Chu Sí gật đầu nhẹ, nói: “Cháu đã sớm nói chuyện của Băng Băng cho người nhà nghe, ý của nhà cháu là, chỉ cần dì có thời gian thì nhà cháu luôn sẵn sàng mời dì và chú dùng cơm, hai nhà chúng ta cẩn thận bàn bạc.”
Mẹ tôi bị cậu ấy dỗ đến mức vui tươi hớn hở, lập tức chọn ngày —
Ngày mai.
Chu Sí cũng gật đầu đồng ý.
Lúc này mẹ tôi mới yên tâm, vội vàng rời đi, nói là phải về nhà chuẩn bị.
Mẹ tôi rời đi rồi, thì tôi và Chu Sí mới về nhà vệ sinh rửa mặt.
Hôm nay là cuối tuần, ngày mai sẽ phải đi làm, nên nếu không có bất ngờ gì thì thời gian gặp mặt đương nhiên là buổi tối.
Rửa mặt xong, khi tôi đang ngồi xổm đi vệ sinh thì bỗng nhiên nghe thấy tiếng Chu Sí từ phòng khách truyền đến: “Trong túi này là cái gì thế?”
Ngay sau đó là tiếng loạt soạt mở túi.
Tôi lập tức phản ứng lại, là cái túi mẹ mang đến cho tôi!
Trong