Bên kia, Hoàng Triết và Khang Việt vẫn ung dung ngồi ăn, bên này Lý Tuệ Như mặt vừa tái mét, không cắt ra một ít máu.
- Cao tổng có việc gì gấp mà phải nói chuyện luôn bây giờ vậy. Có gì thì để tôi về công ty bàn bạc không được sao.
Lý Tuệ Như lấy hết dũng khí nhìn thẳng người đàn ông đối diện để chất vấn.
- Tiểu Như, thái độ nói chuyện với xếp thế là không ngoan đâu nhé.
Vừa nói, Cao Thăng vừa nở nụ cười rất gian ác, xảo quyệt. Không dừng mà hắn tiếp lời luôn.
- Anh đến để nhắc nhở mấy dự án phim trợ lý em vừa tham khảo rất quan trọng, em về xem kỹ rồi tối nay đưa ra quyết định luôn. Và điều quan trọng là anh nhớ em, nhớ rất nhiều.
Càng về câu cuối, giọng của Cao Thăng càng nhỏ, như muốn nói cho Lý Tuệ Như nghe mà thôi. Trên môi vẫn giữ nụ cười xảo quyệt kia, ánh mắt trìu mến, yêu chiều vẫn cứ dán chặt lên người Lý Tuệ Như.
" Anh có bị điên không, tôi là người có bạn trai rồi, anh đừng có mà vớ vẩn ." - Lý Tuệ Như nghiến răng nghiến lợi, nhỏ giọng, nhìn chằm chằm vào người đàn ông đối diện.
- Tiểu Như ngoan, đừng cáu, em cáu sẽ xấu đó, em mà tức giận tiếp anh sẽ không bảo đảm những bức ảnh tuyệt vời của chúng ta sẽ không được gửi đến máy của Lâm thiếu gia đâu.
...........
..............
.................
Ở chung cư của Thiên Nguyệt, cô và Tiểu Á đang trong bếp loay hoay làm bánh.
Vừa nãy khi về, hai người họ đi chung taxi. Dù sao nhà thuê của Tiểu Á cũng cùng đường với Thiên Nguyệt.
Đến nhà bỗng cô ngỏ ý mời Tiểu Á lên nhà chơi. Tiểu Á vui vẻ đồng ý ngay. Ngồi trên xe, Thiên Nguyệt cảm nhận được tâm hồn đơn thuần và sự nhiệt tình của cô gái này. Tấm kính dào cản vô hình giữa hai người cũng dần dần được gỡ xuống.
Bánh bông lan đã nướng xong, hai cô gái cắt ngay ngắn ra đĩa rồi mang ra bàn nhâm nhi với tách trà sữa matcha nóng hổi giữa căn phòng bếp ấm cúng mà rất hiện đại.
Thiên Nguyệt vừa ăn một miếng bánh vừa hớp một ngụm trà ngọt lịm toả hương trà xanh thơm ngát. Bất giác cảm giác bình yên ùa về trong cô. Cô nở một nụ cười. Nụ cười này thật sự rất đẹp, nó như ánh nắng ban mai nhẹ dịu, thanh khiết.
- Cậu cười lên thật đẹp.
Đến cả Tiểu Á cũng ngẩn ngơ, nụ cười ngọt ngào tách trà này vậy, làm tan chảy bao con tim mà còn không phân biệt giới tính.
Thiên Nguyệt ngại ngùng, chỉ biết cười trừ và không nói gì. Tiểu Á vẫn nhanh nhảu tiếp tục câu chuyện.
- Thật đó, vừa đẹp vừa dễ thương. Mình là con gái còn mê nữa là. Nhưng mình thích con trai....hihi ...hihi
- Cảm ơn nhé.
- Mình không biết mình nói có vô duyên không chứ cậu không cần nghĩ nhiều về chuyện cũ kia đâu. Mình xem rất nhiều phim cung đấu nên biết chiêu trò đó. Mình tin tưởng cậu. Mình cũng muốn an ủi cậu trước đó rồi nhưng mà cậu cứ cách xa mọi người nên không có cơ hội.
Thiên Nguyệt sững người,