Cuối cùng, gạt bỏ đi mấy cảm xúc vớ vẩn điều khiển tâm trí, Tiểu Á và Thiên Nguyệt cũng phỏng vấn Chủ tịch Lâm thành công một cách chuyên nghiệp nhất có thể.
Xong xuôi, hai cô gái đứng lên, chào tạm biệt anh. Cái chào lịch sự của Thiên Nguyệt này làm Hoàng Triết cảm thấy xa lạ vô cùng.
- Cảm ơn anh Lâm, may có anh bọn em mới làm xong được dự án.
Tiểu Á nhanh ý cảm ơn anh rồi kéo cô bạn bên cạnh ra về. Chẳng hiểu Tiểu Á kéo kiểu gì mà khiến Thiên Nguyệt trẹo chân một cái ngã ngay vào người thư ký Giang đang đứng bên cạnh.
- Mạc tiểu thư có sao không?
- Tôi không sao đâu, cảm ơn anh nhiều lắm !
- Mạc tiểu thư khách sáo rồi!!!
Hai người cứ thế nói cười thắm thiết làm người đàn ông nào đó đang ngồi kia bỗng đen sầm mặt lại mà chẳng rõ lý do, chỉ biết lơ đi rồi cắm cúi tiếp tục xem đống tài liệu trên bàn.
...----------------...
( 1 tháng sau.... )
- Hôm nay cậu về sao?
Thiên Nguyệt đang ngồi xem phim thì bất thình lình có điện thoại của Thanh Hạ.
- Thanh Hạ về nước hả? Tiểu Á bên cạnh cũng hết sức tò mò.
- Có thật không hay lại cho bọn này leo cây tiếp?
- Thật mà, hôm ấy tớ không cố ý mà bạn yêu!
- Rồi, tí mình và Tiểu Á sẽ ra sân bay chào đón bà về nhà, được chưa.
Tắt máy, Thiên Nguyệt và Tiểu Á nhanh chóng tiến vào gian bếp nấu thức ăn, coi như mở một bữa tiệc nhỏ chào mừng cô bạn thân về nước. Xong xuôi, hai cô gái lên xe ra xe lăn bánh hướng về phía sân bay để đón Thanh Hạ sắp về tới.
...----------------...
Buổi chiều , tại biệt thự Lâm gia......
- Sao, cháu về tối nay hả? Rồi,.... bà sẽ cho người ra sân bay đón cháu..... rồi..... rồi.....
Lâm lão phu nhân ngồi nghe điện mà khuôn mặt không giấu được hạnh phúc. Chả là Lâm Hoàng Đông đang du học bên Pháp hôm nay về nước. Cháu trai cưng về làm sao bà không vui được cơ chứ.
Ngay lúc đó, Hoàng Triết cùng Lý Tuệ Như đi xuống lầu, đôi tay thon dài gân guốc của anh nắm chặt lấy đôi bàn tay của cô ta. Khuôn mặt hai người gần như là hai mảng đối lập. Nam thì lạnh như băng, còn nữ thì không giấu nổi được sự hạnh phúc trên khuôn mặt.
Đến phòng khách, Hoàng Triết đang định mở lời thì Lâm lão phu nhân vừa đi vào bếp căn dặn đầu bếp làm thêm vài món, vừa dặn dò anh ngay :
- Triết, cháu giờ đi lấy xe đi, chở ta ra sân bay, nay thằng bé Đông nó về, nó mới báo cho bà, đi mau lên không nó đợi.
Nghe tin cậu em trai tinh nghịch về nước, trông sắc mặt của Hoàng Triết có phần tươi tắn hơn vài phần.
- Vâng bà, giờ cháu đi ngay đây.
Dứt câu, anh nhẹ nhàng đỡ Lý Tuệ Như ngồi xuống sofa rồi nhanh chóng sải bước ra gara lấy xe.
......................
Đến sân bay......
Thật " trùng hợp" làm sao khi Hoàng Đông và Thanh Hạ đi cùng chuyến bay.
- Tiểu Hạ, bên này......
- Đông, bà đây......
Trong sân bay đông đúc ồn ào, hai tiếng gọi, hai cái vẫy tay của Lâm lão phu nhân và Tiểu Á đã vô tình đưa ánh mắt của Hoàng Triết và Thiên Nguyệt chạm nhau, bất ngờ có, ngại ngùng có. Cô chỉ mỉm cười và gật đầu nhẹ nhìn anh và anh cũng vậy...... Hai người nên cách xa đối phương cũng tốt..... vì có là gì của nhau đâu cơ chứ?
- Các cậu, tớ đến đây.
Thanh Hạ trong trang phục áo crop top màu trắng, chân váy đen, giày đen và mái tóc buộc đuôi ngựa bồng bềnh phía sau, trông vừa cool ngầu vừa xinh đẹp cuốn hút. Cô kéo chiếc vali trắng chạy nhanh lại chỗ có hai người bạn thân của cô đang chờ đợi.
- Trông cậu xinh hơn đó nha......
- Cứ khen mãi, ngại quá à.....hihi.....
Ba cô gái vui vẻ ôm chầm lấy nhau. Ba người mang một vẻ đẹp khác nhau, người thanh thuần đáng yêu, người quyến rũ cool ngầu, người nổi bật theo nét đẹp kiều diễm, sắc sảo nhưng không kém phần lạnh lùng.
Bên này, Lâm phu nhân cứ hạnh phúc quan sát đứa cháu trai hơn hai năm mới được gặp lại. Bỗng ánh mắt của bà đưa sang nhìn ba cô gái bên kia. Nét đẹp này đúng là như sáng rực một góc sân bay mà, làm người khác không thể dời mắt.
Lâm lão phu nhân nhanh chóng bước đến nơi sáng rực kia.
- Tiểu Nguyệt đấy à, lâu lắm rồi không thấy cháu sang chơi với bà.
- Cháu chào bà ạ. ( Ba cô gái cùng đồng thanh )
Thiên Nguyệt cười khổ nhìn Lâm lão phu nhân mà giải thích. Cô coi bà như bà ruột của mình vậy.
- Cháu xin lỗi bà, dạo này cháu có chút việc bận nên không thể đến thăm bà thường xuyên được, bà đừng trách cháu bà nhé.
- Ta sao trách cháu được chứ, cái thân già này đôi khi thấy cô đơn muốn có ai đó tâm sự mà thôi.
Lâm lão phu nhân nắm