Edit: Kim HằngBeta: Đậu Xanh---Ngày hôm sau Đường Sùng Ninh không đi học, trong lòng Thẩm Hòe An rất lo lắng, nhắn tin cho cô, cô cũng không trả lời.Nếu là ngày xưa, giáo viên chắc chắn sẽ không quản nhiều như vậy, chỉ nói là cô ghét đi học, nhưng gần đây cô rất ngoan ngoãn, luôn tuân thủ kỷ luật, lúc này giáo viên mới cảm thấy kỳ lạ, gọi điện thoại cho ba của cô, Đường Bân lại nói ông cũng không liên lạc được với cô.Vì thế Thẩm Hòe An ngay lập tức xung phong nhận việc đến nhà cô tìm cô, hai tiết cuối cùng cũng không thèm học, điền giấy xin nghỉ xong thì nhanh chóng chạy đến nhà cô.Hôm nay thời tiết rất nóng, cây cối lay động xào xạc theo gió nóng, lại không có chút mát mẻ nào, lòng của anh càng thêm lo lắng.Vội vã chạy đến cửa nhà cô, cả người đã ra đầy mồ hôi, trái tim đập dữ dội, anh gõ cửa, nôn nóng đứng đợi hơn mười phút nhưng trong nhà vẫn im ắng, không có chút âm thanh nào.Tim anh càng đập nhanh hơn, mồ hôi chảy ở sau lưng làm thế nào cũng không ngăn được.Cuối cùng, trong tiếng gõ cửa "Bang bang bang" kéo dài, cửa lớn đã được mở ra.Vẻ mặt của Đường Sùng Ninh mệt mỏi, cô còn mặc áo ngủ, dáng vẻ như còn chưa tỉnh ngủ.
Khi cô nhìn thấy anh, hai mắt sáng rực lên, bất ngờ hỏi anh tại sao lại đến đây.Trái tim Thẩm Hòe An cuối cùng cũng chậm rãi bình tĩnh lại, dây thần kinh vẫn luôn căng chặt trong đầu cũng thả lỏng.Rõ ràng cô khiến tất cả mọi người bị dọa đến xoay vòng vòng, nhưng dáng vẻ hiện tại của cô lại hồn nhiên như không có chuyện gì xảy ra.
Vậy mà anh cũng không tức giận nổi, trong mắt của anh ngập tràn vui mừng, may mắn vì cô không sao cả."Em không đi học, anh nhắn tin cho em thì em không trả lời, giáo viên gọi điện cho ba em, ba em cũng không biết có chuyện gì, cho nên anh mới đến nhà em xem em có ở đây không." Anh ổn định lại hô hấp, chậm rãi giải thích.Đường Sùng Ninh đã hiểu, cô nắm cổ tay anh kéo anh vào nhà, hỏi anh: "Giáo viên gọi điện cho ba em sao?""Ừm." Thẩm Hòe An thấy phản ứng này của cô thì cảm thấy kỳ lạ.Hai người ngồi xuống sô pha, Đường Sùng Ninh bắt đầu giải thích cho anh tại sao mình lại làm như vậy."Không phải do dậy trễ, là em cố ý không đi học." Cô nằm xuống, nhẹ nhàng nói."Tại sao?""Vốn dĩ muốn nói cho anh biết, nhưng anh lại là bạn trai của em.
Nếu muốn em nói cho anh, anh phải bảo đảm...!vẫn sẽ luôn thích em, không thể có chút thành kiến nào với em." Đường Sùng Ninh chầm chậm tiến vào lòng ngực anh, cả người dựa vào lòng ngực anh, hai tay vòng lấy eo anh, dáng vẻ vô cùng không có cảm giác an toàn, giống như con mèo nhỏ mà dựa vào người anh cầu xin.Thẩm Hòe An nắm lấy tay cô, "Anh bảo đảm.""Em đang phản đối." Đường Sùng Ninh nhỏ giọng nói, dưới ánh mắt điềm tĩnh của Thẩm Hòe An, cô tiếp tục nói: "Mẹ em qua đời vì bệnh khi em còn học tiểu học, ba em thì vẫn luôn công tác ở bên