Trong khu đất này không khí trở nên căng thẳng.
Thùng gỗ chứa dược liệu đang sôi lên sùng sục cùng mùi dược liệu thơm ngát chậm rãi bao trùm trong không khí, khiến người ta hơi ngửi một cái cũng cảm thấy tinh thần sảnh khoái.
Lúc này, hai người kia nhìn về phía nhóm người Tuyết Mị xuất hiện ở đây, nhất thời im lặng không nói gì, trong ánh mắt sát khí bừng bừng.
Khí thế của hai người trong im lặng bộc phát ra vô cùng trầm trọng.
Mà bọn Tuyết Mị đều đề toàn bộ nguyên khí tới cực hạn, mấy chục con mắt nhìn hai thùng gỗ kia vẻ tham lam trong mắt cũng rục rịch bùng phát.
Hoàng Phủ Thiên ở một bên kín đáo thu nhẹ cảm giác tồn tại, đồng thời đánh giá tình hình, tùy thời ứng biến.
- Khạc, Tuyết Mị kĩ nữ nhà ngươi không ngờ có thể tìm tới đây.
Anh Tâm đôi mắt lạnh lẽo nói:
- Còn rủ thêm mấy con chó đực Vân Đằng, Ngọc Du và Quách Tề thông đồng với không ít nam nhân đấy.
Nhưng các ngươi ngây thơ nghĩ chỉ với mấy tên các ngươi có thể cường hoành đoạt được đồ vật này từ tay bọn ta đi!
Vẻ mặt Anh Tâm có chút khinh bi, còn có coi thường và sự mất kiên nhẫn, cũng sát khí lẫn bên trong.
Tên họ Bách cũng kinh khỉnh nói:
- Tâm ca nói đúng, chớ vì suy nghĩ hão huyền mà mất đi tính mạng!
Nói xong lời này còn liếc xéo Hoàng Phủ Thiên nữa, trong mắt bọn chúng Hoàng Phủ Thiên cũng chỉ là loại tiểu nhân vật, không có tư cách bọn chúng để vào mắt.
Hoàng Phủ Thiên càng mừng, càng bị khinh càng có hi vọng sống lâu.
- Cứ kinh ta đi, đừng để tâm tới ta làm gì.
Tên Anh Tâm còn kiêu ngạo hơn cả, không thèm đặt cả đám người Tuyết Mị vào mắt, giọng nói như bề trên căn bản không hề coi bốn người kia không ra gì, nói:
- Các ngươi tự chặt một tay sau đó cút đi!
-Hừ!
Vân Đằng hừ lạnh một tiếng, không nhân nhượng đáp:
- Anh Tâm, nếu thật sự động thủ thì các ngươi đâu nhất định thắng! Các ngươi là bán Bộ huyền Nguyên bọn ta cũng là bán bộ Huyền Nguyên.
Người chúng ta còn nhiều hơn các ngươi, cuối cùng hưu chết về tay ai không ai chắc chắn được đâu.
Trong lúc nói chuyện, Vân Đằng toàn thân nguyên khí dao động, y phục bay phấp phới.
- Anh Tâm ngươi bội tình bạc nghĩa, còn cướp đoạt gia tài của đại ca ta.
Hôm nay ta sẽ khiến ngươi phải trả lại cho ta.
Tuyết Mị nhìn thấy kẻ thù cũng tức đỏ mắt, phẫn nộ gào thét.
- Tâm đại ca, hà tất phải nhiều lời với bọn chúng nắm chặt thời cơ giết sạch bọn chúng, sau đó luyện hóa Huyền Tâm Chi đột phá mới là thượng sách.
Tên họ Bách nhàn nhạt nói, trường kiếm trong tay rút ra khỏi vỏ, kiếm quang như mặt nước mùa thu, sáng loáng như ngọc.
- Động thủ đi!
Bên kia, Ngọc Du rõng một tiếng, thân hình đột nhiên nâng cao, tay phải đánh ra, không khí dường như bị một chưởng này chấn động phần phật, phát ra một thứ âm thanh chói tai, một luồng phong khí cuồn cuồn bắn nhanh về phía Anh Tâm!
- Phong Ma Chưởng!
Cùng lúc đó, Quách Tề nắm chặt hai tay, cách không trảo tới.
- Truy Hồn Thủ!
Không khí xung quanh phía dường như bắt đầu vặn vẹo!
- Chút tài mọn.
— QUẢNG CÁO —
Anh Tâm tay trái chắp sau lưng, tay phải đột nhiên múa lên một vòng trong trước mặt, không khí trong nháy mắt ngưng kết thành băng, hình thành một tấm băng thuẫn rắn chắc.
-Rắc!
Quyền phong của Ngọc Du, trảo lực của Quách Tề đồng thời công kích lên băng thuẫn, khiến khiến cho băng thuẫn nứt vờ khắp nơi, vết nhứt như mạng nhện, nhưng băng thuẫn cứng rắn vẫn không đánh vỡ được!
Hai người liên thủ, không ngờ vẫn không thể phá vờ được vòng phòng ngự của Anh Tâm.
- Nguyên khí ngưng vật, không thể nào bán bộ Huyền Nguyên sao có thể ngưng vật được!
Cả hai ánh mắt không thể tin tưởng nhìn Anh Tâm, nguyên khí ngưng vật là Huyền Nguyên cảnh cấp bậc mới có thể biến thành, vậy mà Anh Tâm chưa đột phá tới Huyền Nguyên cảnh lại có thể ngưng ra được.
Đây là biến thái gì vật! Nếu để hắn thành công tiến vào Huyền Nguyên thì bọn hắn sao còn dường sống!
- Hai kẻ khí tức không ổn định như các ngươi cũng muốn ngăn cản ta.
Tự tìm đường chết.
Anh Tâm lật bàn tay, hàn khí tràn ngập, thủ trảo như biến thành bàn tay của yêu thú mà hung tợn chộp lấy đối thủ, uy năng bá đạo.
Hai người kia ngay tức khắc bật lùi ra tránh né đòn tấn công của Anh Tâm.
Tức khắc Anh Tâm rút ra một thanh đại đao đao quang lấp lánh, hắn ta bổ ra một cái đao nhận, hàn khí bắn nhanh ra như thiểm điện, trong không khí truyền đến âm thanh đông cứng lạnh người.
Trong tình thế sống chết, hai người đồng thời nằm sấp xuống đất, lưỡi băng đao gần như lướt qua đầu của của bọn chúng.
Tuyết Mị và Vân Đằng cũng đồng thời tránh né ra xa.
Hoàng Phủ Thiên càng xui xẻo, một đao kia của Anh Tâm dù không là là đứng mũi chịu sào nhưng linh hồn cũng bị một đao kia trùng kích, cảm giác áp bách xộc tới, thật sự khiến cho người ta thở không thông!
Hoàng Phủ Thiên cũng bị trấn áp nằm đè ra đất.
- Rắc, rắc!
Một đao của Anh Tâm phá nát mấy cây đằng sau rồi mới tiêu tan uy năng.
- Đôi khi cảnh giới cũng không phải tất cả.
Đồng cảnh giới thì phải xem kẻ nào có nội tình mạnh mẽ hơn.
Anh Tâm toàn thân khí thế liên tục tăng lên, cả người tựa hồ càng lúc càng thêm cao lớn, khí thế như như trẻ tre, áp bức toàn bộ người có mặt ở nơi này.
Hoàng Phủ Thiên sắc mặt tái nhợt, trong lòng thầm hô.
Tên Anh Tâm này đâu phải chỉ là một tên trai bao, mặt trắng như bọn chúng nói?
Thực lực của hắn ta, đơn giản có thể nói là vô cùng mạnh mẽ! Đám người Vân Đằng về mặt cảnh giới không kém Anh Tâm nhưng sức chiến đấu thực tế lại không bằng một phần của hắn ta! Lúc trước nghe Tuyết Mị những kẻ này phân tích, vẫn cho rằng dựa vào đông người là có thể đánh chết được đối phương.
Anh Tâm xuất thủ chiếm được ưu thế rất lớn, tên họ Bách liền không động thủ tận lực cầm kiếm canh giữ khu vực gần thùng gỗ.
Thùng gỗ mây mù lượn lờ, khí tức sôi trào luyện hóa Huyền Vân Chi.
- Ta phải nghĩ biện pháp tiếp cận món đồ kia.
Trong tình thế sinh tử, Phong Vân Vô Ngân nghĩ đến một kế, chuẩn bị liều thử một phen.
Lúc này, Tuyết Mị ánh mắt kinh hãi kêu lên:
- Không thể! Vũ kĩ của ngươi? Thanh đao đó của ngươi là một kiện Bảo Khí!
Tuyệt đối không thể!
Tuyết Mị cùng Anh Tâm dù sao cũng có quan hệ thân mật trong một thời gian dài, nàng ta phải nắm rõ thực lực đối phương nhất.
Mặc dù nói đối phương có thiên phú không thấp, sở hữu vũ kĩ Nhật cấp thượng phẩm, thế nhưng mới giao đấu, Anh Tâm bày ra nguyên khí ngưng vật là nhờ cộng hưởng với Bảo khí giúp hắn tạm thời vượt qua giới hạn cảnh giới cùng vũ vũ kĩ không thể nghi ngờ đã đạt tới cảnh giới đại thành!
Trong trường hợp mà một người sở hữu nguyên khí thuộc hệ đồng nhất với Bảo Khí thì sẽ đem thực lực của người sử dụng tăng lên không nhỏ.
- Không thể!
Lúc này, Anh Tâm cười lạnh nói:
- Đồ ngu xuẩn các ngươi, những chỗ tốt ta nhận được khi hầu hạ mụ già đó, các ngươi sao có thể tưởng tượng nổi chứ.
Bây giờ thì đi chết đi.
Đúng lúc này tên Vân Đằng xuất hiện sau lưng của Hoàng Phủ Thiên từ lúc nào.
Hắn âm hiểm nói: — QUẢNG CÁO —
- Tiểu tử thối, đây chính là tác dụng của ngươi đó.
Vân Đằng chộp lấy Hoàng Phủ Thiên đem vứt mạnh về phía Anh Tâm.
Dùng Hoàng Phủ Thiên làm mồi nhử.
- Con mẹ nó.
Hoàng Phủ Thiên mất cảnh giác liền bị Vân Đằng ném bay về phướng tên Anh Tâm, thầm hô không ổn vì tên Anh Tâm kia tính dùng đao trảm hắn làm đôi.
Hắn vận chuyển Tật Phong bộ, cường ngạnh đạp lên hư không xoay một vòng đánh song quyền về hướng đầu của Anh Tâm.
- Mãnh Long Kính thức thứ bốn Mãnh Long Phân Thần.
Anh Tâm giao đấu cùng hai tên Quách Tề và Ngọc Du liền cảm nhận được bóng người lao tới, quay đầu nhìn thì ra là một tên Hoàng Nguyên trung kì nho nhỏ, vốn muốn bổ đôi đối phương.
Ai ngờ hắn xoay một người trong hư không lăn sang