Thông qua sự bàn bạc và thương lượng của Trình Đan Đình, webdrama “Định mệnh đến tô điểm cho em” do công ty Giải trí Ức Mạch sản xuất sẽ được phát sóng trên Video Mạn Bá.
Các đề xuất trên trang chủ, đề xuất trong quá trình phát video, đề xuất qua hàng chữ nhỏ chạy trên màn hình, tất cả những chỗ có thể đề xuất đều dùng để đề xuất bộ phim này.
Chỉ cần mở Video Mạn Bá lên, dù bạn xem nội dung gì thì chắc chắn bạn cũng sẽ nhìn thấy bộ webdrama này được đề xuất.
Ngoài ra, sau sự quảng cáo và tiếp thị của Đao Thần, một lượng lớn người hâm mộ đã thử xem một bộ phim chiếu mạng bình thường không có sự tham gia của bất cứ minh tinh nào.
Công ty Giải trí Ức Mạch cũng lần lượt quảng bá trên ba nền tảng phát sóng trực tiếp là Gấu Mèo, Sư Nha, Chiến Kỳ, đồng thời khiến Mạn Bá nhận được một lượng lớn người truy cập vào.
Cứ như vậy, “Định mệnh đến tô điểm cho em” vẫn chưa thể hot lên.
Mà ngược lại, bộ webdrama “Thấu hiểu trái tim phụ nữ nhất” do Lâm Hân Duyệt đóng vai nữ chính, vừa phát sóng một cái đã vô cùng hot, được đông đảo các trạch nam đón nhận và theo dõi.
Ngay cả khi người xem không biết Lâm Hân Duyệt là ai thì khi nhìn thấy bức ảnh gợi cảm nằm trên đề xuất, cũng không kìm được mà nhấp vào xem.
Một sự khác biệt cực kỳ lớn!
Xét về hiệu quả phát sóng vào ngày đầu tiên, bộ “Thấu hiểu trái tim phụ nữ nhất” đã toàn thắng.
Trong tòa nhà văn phòng của Ức Mạch.
Giang Sách ngồi dựa vào ghế sô pha, quan sát tình hình tăng trưởng số liệu của Mạn Bá.
Trình Đan Đình đi đi lại lại trong văn phòng, không ngừng thở dài, trong lòng rất buồn bực khó chịu.
Cô ấy lo lắng nói: “Webdrama đa phần là xem hiệu quả phát sóng của những ngày đầu, đặc biệt là ngày đầu tiên.
Kết quả là mới ngày đầu tiên phát sóng chúng ta đã im hơi lặng tiếng chẳng gây nên được tiếng vàng gì, muốn trở mình thì về cơ bản là không thể.”
“Thất bại cũng chẳng sao, dù sao chi phí đầu tư một nghìn vạn cũng chẳng là gì.
Vấn đề là, một loạt các hành động quảng cáo, đề xuất để tăng lượng người xem của chúng ta rất không có kế hoạch và không mang lại lợi ích gì.”
“Hơn nữa, chúng ta mua rất nhiều tiêu đề báo, nhiều hot search, nhưng không tuyên truyền của đám blogger nổi trên mạng thì số tiền đó đều chẳng có tác dụng gì.”
Càng nói càng thấy khó chịu, đây là lần đầu tiên Trình Đan Đình thấy bồn chồn bất an như vậy.
Nhưng Giang Sách hoàn toàn không có bất cứ hành động hay phản ứng gì, anh vẫn bình tĩnh nói: “Bộ phim của chúng ta không có bất cứ ngôi sao nào tham gia diễn xuất, còn phát sóng trên một nền tảng mạng bình thường như Mạn Bá.
Thất bại vào ngày đầu tiên chẳng phải là chuyện không phải bàn cãi sao? Có gì đáng để lo lắng chứ?”
Hiệu quả phát sóng của ngày đầu tiên đã nằm trong dự đoán của Giang Sách từ lâu.
Trình Đan Đình hỏi: “Vậy anh định làm gì tiếp theo?”
“Chờ đợi.”
“Chờ đợi cái gì?”
“Đợi phản ứng của công chúng về bộ phim có chuyển biến tốt.
Đan Đình à, hãy nhớ, mua đám blogger có tiếng kia, đừng để họ có bất cứ hành động gì, ba ngày sau mới lần lượt đăng review sau khi xem phim.
Nhớ cho kỹ, không phải quảng cáo, mà là review đánh giá sau khi xem phim, nói cả ưu điểm và nhược điểm, bảy phần ưu điểm ba phần nhược điểm, nhược điểm thì nói mấy cái nhẹ nhàng thôi, cô hiểu chưa?”
Người thông minh như Trần Đan Đình đã lập tức hiểu Giang Sách muốn làm gì.
“Tổng giám đốc Giang, anh thấy lưu lượng không thể tiếp cận được dư luận nên để đám blogger dẫn đầu, dùng chiêu “fan cuồng không mời mà tự đến” để tuyên truyền cho bộ phim, khiến nó hot lên đúng không?”
“Thông minh.”
Trình Đan Đình gật đầu, đáp: “Cũng đành phải làm vậy, còn có thành công hay không phải thử mới biết được.”
Cô ấy lập tức rời đi tìm người hành động.
Ở một nơi khác, trong phòng nghỉ dành cho đạo diễn của công ty Giải trí Bá Khổng.
Kỳ Anh Tư đang vắt chéo chân, cầm ly rượu trong tay, thưởng thức hương vị tuyệt vời của rượu vang.
Lâm Hân Duyệt vòng tay ôm lấy cổ ông ta, bộ ngực dựa sát vào lồng ngực của ông ta, hai người họ cùng nhau xem bộ phim trên màn hình, vô cùng vui vẻ và hạnh phúc.
“Hân Duyệt, sức ảnh hưởng của em rất được đó.”
“Hì hì, em đâu có là gì, đều là nhờ kỹ năng quay tuyệt vời của đạo diễn Kỳ nên khán giả mới thích bộ phim này như vậy.”
Kỳ Anh Tư bật cười ha hả: “Lần PK trực diện này với bên Ức Mạch, chúng ta coi như đã toàn thắng!”
Lâm Hân Duyệt tự hào nói: “Đó là điều đương nhiên, công ty Giải trí Bá Khổng có một ông chủ đáng tin cậy như tổng giám đốc Bách, lại có một đạo diễn ưu tú như đạo diễn Kỳ đây, làm sao một công ty giải trí rách nát như Ức Mạch có thể so bì được? Em nghĩ bây giờ cái tên Giang Sách kia chắc chắn đang trốn ở một góc nào đó khóc thầm rồi, haha.”
Hai người nọ cười cười nói nói, cuối cùng còn ôm ấp hôn hít nhau.
Cục diện như vậy tiếp diễn trong hai ngày.
Trong hai ngày đó, mặc dù “Thấu hiểu trái