Vừa nói, một phụ nhân thân hình mập mạp, khuôn mặt mang theo vài phần cay nghiệt, từ phía sau đám hạ nhân đang tụm lại đi ra.
Phụ nhân kia trên đầu cài bộ trâm vàng, đong đưa theo từng bước chân, cố tình lại ở trên người thô tráng như cái thùng nước mà nhìn có vẻ đặc biệt buồn cười.
"Ai dám tới Trần Quốc hầu phủ chúng ta sinh sự?"
Phụ nhân kia vừa ra tới, liền cất giọng nói cao vút bén nhọn, đúng là Nhị phu nhân Lạc gia.
Giờ phút này, vẻ mặt bà đầy khinh thường nhìn chằm chằm Lạc Thanh Đồng, cười lạnh: "Tiểu tiện nhân từ đâu tới, cũng dám giả mạo Đại tiểu thư Lạc gia chúng ta, ở cổng lớn Hầu phủ của ta sinh sự, thật là không biết tốt xấu!"
Nhị phu nhân ngoài miệng nói như vậy, nhưng thật ra trong lòng đang sợ hãi cùng cực.
Nàng nhìn khuôn mặt như tiên như ngọc của Lạc Thanh Đồng, cảm thấy dung mạo này thực bức người.
Nha đầu thúi này, sao lại không chết! Không chỉ có như thế, sao nó còn trở nên xinh đẹp hơn!
Ánh mắt Nhị phu nhân càng ghen ghét nhìn gương mặt kia của Lạc Thanh Đồng.
Người khác có khả năng sẽ cho rằng Lạc Thanh Đồng là quỷ, nhưng Nhị phu nhân Lạc gia lại biết Lạc Tâm Ngưng hạ độc làm mù mắt Lạc Thanh Đồng.
Khuôn mặt có thể giống nhau, dáng dấp giống nhau, mắt lại bị mù, làm gì có chuyện trùng hợp như vậy!
Nha đầu chết tiệt kia, chính là Lạc Thanh Đồng!
Bất quá vừa rồi Nhị phu nhân nghe được bọn hộ vệ nói Lạc Thanh Đồng là quỷ.
Đầu óc bà linh động, liền phản ứng kịp nên làm thế nào.
Lạc Thanh Đồng đã chết! Đây là chuyện là trên dưới Lạc gia đều đã xác thật!
Nếu không phải Lạc lão gia tử nhất quyết không chịu buông tay, nói không tìm thấy thi thể, liền không thừa nhận Lạc Thanh Đồng đã chết, thì lúc này mộ chôn di vật của Lạc Thanh Đồng nói không chừng cũng xây xong rồi! *
(*): ý là chết không tìm được xác thì chôn di vật thay xác.
Chỉ cần bà không thừa nhận Lạc Thanh Đồng, lại thừa dịp Lạc lão gia tử trở về đánh chết người trước, ai biết được nha đầu thúi này không chết mà còn trở về rồi?
Nghĩ như vậy, Nhị phu nhân liền cười lạnh, nói với đám hộ vệ: "Đánh chết tiện nhân này cho ta! Dám tới trước cửa Hầu phủ chúng ta giả thần giả quỷ!"
Lời nói còn chưa nói xong, hai mắt đen của Lạc Thanh Đồng đã chuyển hướng nhìn về phía bà.
Tiểu tiện nhân?
Đây chính là cái xưng hô