Tiết Lăng Vân kinh ngạc nhìn hai người Đạo và Lý Ngọc Chân, Lý Ngọc Chân là nữ nhân của hắn hắn, Tiết Lăng Vân đương nhiên rất quen thuộc với nàng.
Hiện tại trên mặt của Lý Ngọc Chân mang theo nét u buồn, rất khác so với ngày bình thường.
Bây giờ đang có Đạo ở đây, Tiết Lăng Vân không dám cùng Lý Ngọc Chân thân mật quá mức, lập tức đi tới chào hỏi:
- Đạo sư bá, ngươi tới Ngọc Trúc Phong có chuyện gì quan trọng sao?
- Này...
Đạo không nói được lời nào, hắn không thể mở miệng nói "Ta đến đây để giết ngươi!" được, hắn đành nhíu mày, nói:
- Tiết sư điệt, ngươi đi theo ta đến Phiêu Miểu Phong một chuyến, Ngô Minh sư thúc muốn gặp ngươi!
Đạo cảm thấy tốt nhất là đem Tiết Lăng Vân đến cho Ngô Minh tự mình xử lý, hắn không thể xuống tay giết chết Tiết Lăng Vân được.
Tiết Lăng Vân đang định đáp lại, đột nhiên một thanh âm như có như không vang bên tai của hắn:
- Lăng Vân, nhanh... nhanh chạy khỏi nơi này đi! Không nên hỏi cái gì cả, sau này nếu có cơ hội ta sẽ giải thích cho ngươi sau, Ngô Minh sư thúc muốn giết ngươi!
Tiết Lăng Vân kinh hãi, lập tức nhìn qua Lý Ngọc Chân, hắn biết âm thanh vừa rồi là của Lý Ngọc Chân, nàng dùng truyền âm nhập mật pháp thuật nói với hắn.
Trong lòng Lý Ngọc Chân đang rất lo lắng, hướng Tiết Lăng Vân gật đầu, lần nữa truyền âm:
- Lăng Vân, ngươi chạy nhanh đi...! Ngô Minh sư thúc sai ta tới đây giết ngươi đấy, ngươi chạy nhanh ah!
Lúc này Đạo cũng cảm thấy có gì rất lạ, tại sao Tiết Lăng Vân không nói câu nào cả, tại sao Tiết Lăng Vân cứ nhìn chằm chằm vào Lý Ngọc Chân.
Trong lòng của hắn rất mơ hồ, hắn đang muốn mở miệng nhắc nhở Tiết Lăng Vân đi tới Phiêu Miểu Phong với mình, đột nhiện Lý Ngọc Chân ở bên cạnh hắn quát lên:
- Đạo sư huynh, sư thúc sai chúng ta đến giết chết Tiết Lăng Vân, ngươi còn không động thủ?
Đạo sững sờ, hắn biết quan hệ giữa Lý Ngọc Chân cùng Tống Ngọc Dao luôn rất tốt, tại sao hôm nay Lý Ngọc Chân lại tuyệt tình như vậy?
Đang lúc Đạo sững sờ, Tiết Lăng Vân đột nhiên hướng bên ngoài Ngọc Trúc Phong bay đi, vừa rồi Lý Ngọc Chân lại truyền âm:
- Lăng Vân , chạy mau, nhanh, ngươi còn ở chỗ này sẽ rất nguy hiểm!
Thanh âm của Lý Ngọc Chân cực kỳ lo lắng, nội tâm của Tiết Lăng Vân cảm thấy không ổn, hắn không hề do dự nữa mà lập tức bay ra khỏi Ngọc Trúc Phong.
Đạo sững sờ, Tiết Lăng Vân lúc này đã biến mất, Đạo không nói gì nữa mà lập tức đuổi theo, bất kể thế nào hắn không thể để Tiết Lăng Vân chạy thoát, nếu không hắn không thể bàn giao với Ngô Minh được.
Lý Ngọc Chân lạnh lùng nhìn Đạo, trong mắt nàng lóe lên một đạo hàn quang, nàng cũng lập tức đuổi theo hai người.
Lý Ngọc Chân bây giờ đã quyết tâm, cho dù thế nào đi nữa thì nàng cũng phải bảo vệ tính mạng cho nam nhân của mình, cho phải cùng Đạo trở mặt.
Tiết Lăng Vân, Đạo, Lý Ngọc Chân trước sau bay ra khỏi Ngọc Trúc Phong, lúc đó có một nữ tử mặc váy màu hồng đột nhiên xuất hiện trong rừng trúc, nữ tử nghi hoặc nhìn ba đạo thân ảnh trên trời, tự nói:
- Tiết sư ca cùng sư phụ đang làm cái gì vậy? Sao không nói gì với ta cả? Tốc độ của bọn hắn quá nhanh, ta đuổi theo không kịp! Ài...!
******
Trong đầu Tiết Lăng Vân lúc này cực kỳ hoang mang cùng khó hiểu, hắn không biết vì sao Lý Ngọc Chân lại lo lắng nhắc nhở mình phải chạy khỏi đó, chẳng lẽ đã xảy ra chuyện gì sao. Còn có câu nói vừa rồi nàng nói với Đạo "Sư thúc sai chúng ta đến giết chết Tiết Lăng Vân", tại sao Ngô Minh muốn giết mình.
Tuy Tiết Lăng Vân không hiểu chuyện gì xảy ra, nhưng hắn vẫn hiểu Lý Ngọc Chân tuyệt đối sẽ không lừa gạt hắn, vậy thì hắn đành phải nghe theo lời của Lý Ngọc Chân nhanh chóng chạy khỏi đó vậy.
Quả nhiên, hắn vừa mới chạy ra không được bao lâu thì Đạo lập tức đuổi theo hắn, Tiết Lăng Vân không dám dừng lại, dốc hết toàn lực bay về phía Bắc, Đạo cùng Lý Ngọc Chân thì gắt gao đuổi theo.
Tu vi của Tiết Lăng Vân đã là Phân Thần sơ kỳ, Đạo thì là Phân Thần trung kỳ, đừng nhìn tu vi của họ chỉ hơn kém nhau một tiểu cảnh giới, nhưng khác biệt thực sự rất lơn, Phân Thần trung kỳ mạnh hơn Phân Thần sơ kỳ rất nhiều, Đao nhíu mày đuổi theo phía sau.
Tuy hắn không muốn tự tay giết chết Tiết Lăng Vân, nhưng hắn có thể bắt Tiết Lăng Vân đem về cho Ngô Minh xử lý để báo