Nhật Hạ tắt điện thoại xong, thở dài nhìn Khả Vy.
Khả Vy đã nghe được cuộc điện thoại của Nhật Hạ, gật đầu nhưng không nói.
Ở dưới sảnh, xe của Hứa Âu Thần đã chờ sẵn, cửa kính xe mở ra, cánh tay dài của Hứa Âu Thần đang cầm điếu thuốc vẫn còn cháy.
“Lên xe đi.” Hứa Âu Thần vứt điếu thuốc, nhẹ nhàng quay qua nhìn Nhật Hạ.
Nhân cách thứ hai của Hứa Âu Thần xuất hiện rồi sao...!Nhật Hạ dù không muốn, nhưng chân vẫn phải bước, nếu không Hứa Âu Thần sẽ lập tức xuống kéo cô lên, càng phản kháng càng thiệt thòi.
Cô cũng rất sợ khi phải đối mặt với ánh mắt sắc lạnh của anh ta.
Trên xe, vẫn là không khí lặng như thường, Hứa Âu Thần chỉ tập trung lái xe.
Đến nơi, nói với Nhật Hạ rằng cứ lên nhà trước, giải quyết xong công việc sẽ lên sau.
“Đồ ăn có sẵn trong tủ lạnh.
Mở tivi lên là xem được phim.” Nói xong liền lái xe đi.
Anh ta đâu ở đây, tại sao phải nhất quyết lôi cô sang đây chứ? Nhật Hạ thất thần đi lên nhà, dùng thẻ Hứa Âu Thần đưa cho, mở cửa.
Có chút tò mò, mở tủ lạnh ra.
Bên trong toàn bộ là sữa chua, hoa quả, socola, bánh,..
toàn là đồ ăn mà phái nữ yêu thích.
Anh ta đã chuẩn bị sao? Toàn bộ chỗ này đều dành cho cô sao...
Dương Nhật Hạ tiến đến sofa, chọn một bộ phim.
Vừa bật phim lên thì Hứa Âu Thần về đến nơi, cởi bỏ áo vest, cũng qua sofa ngồi cùng cô.
Bộ phim Nhật Hạ chọn là One Day, một phim mà cô vẫn luôn yêu thích với nhịp phim nhẹ nhàng và tình tiết lôi cuốn.
Hứa Âu Thần liền kéo cô lại gần mình, để Nhật Hạ tựa vào người.
Nhật Hạ chỉ hỏi được một câu rằng anh đang làm gì vậy, liền nằm trọn trong lòng Hứa Âu Thần.
Hứa Âu Thần cứ như vậy mà tựa đầu vào vai cô từ phía sau, ôm lấy vòng eo Nhật Hạ, tham lam hít trọn mùi hương hoa trên cơ thể cô, Nhật Hạ dù sợ hãi nhưng bị anh ghì chặt không thể phản kháng.
Bộ phim vừa kết thúc, đúng cảnh nam nữ chính trao nhau nụ hôn, anh liền xoay cô lại, đặt lên môi Nhật Hạ một nụ hôn sâu.
Hai bờ môi ấm nóng dính chặt vào nhau, nhịp thở đã gấp gần, Nhật Hạ sắp sửa hết sạch dưỡng khí thì tiếng chuông điện thoại vang lên, chen vào bầu không khí ám muội.
Hứa Âu Thần chửi một câu, rồi nhấc máy, Nhật Hạ cũng loay hoay ngại ngùng quay đi.
“Ông.” Vẻ mặt Hứa Âu Thần căng thẳng, đôi lông mày thanh tú lại khẽ nhíu lại.
“Mày biết mày đang làm gì không? Tại sao mày lại để Kỳ Âm biết được mày đang dan díu với người phụ nữ khác đường đường chính chính như thế?” Một tràng chất vấn từ trong điện thoại, chất giọng của ông cụ có vẻ giận dữ.
Hứa Âu Thần vội vàng ra ngoài ban công nghe điện thoại.
Một lúc sau, câu cuối cùng Nhật Hạ nghe được khi anh tiến gần đến lấy chiếc áo khoác chuẩn bị rời đi
“Đàn ông ở ngoài có thể phong lưu đa tình một chút cũng được, nhưng phải biết điểm dừng, biết nơi để trở về.” Nói xong, Hứa Âu Thần vâng rồi tắt máy.
Không biết anh đã thoả hiệp thế nào để ông cụ có thể dịu đi, Nhật Hạ thấy anh ra ngoài, chỉ buông lại một câu rằng một tiếng nữa sẽ về.
Cô ngây ngốc nhìn ra cửa, rồi bình thản tiến đến chỗ tivi.
Nhật Hạ vốn thích xem những bộ phim cũ, lại nghe thấy Hứa Âu Thần có vài băng đĩa cũ được cho nên tò mò lấy một chiếc đĩa không tên cho vào đầu đĩa, bắt đầu chiếu lên tivi, nhàn hạ ngồi xem.
Nhưng cuối cùng, đó không phải một bộ phim cũ, mà lại là đoạn phim nóng mà Hứa Âu Thần dùng để đem ra uy hiếp cô.
Dương Nhật Hạ hoảng hốt, định tắt không muốn xem những cảnh đáng xấu hổ ấy thì lại cố gắng nhìn kĩ hai nhân vật trong đoạn video.
Cả hai nhìn qua có vẻ giống nhưng không phải cô và Hứa Âu Thần! Anh ta đã lừa cô.
Trong đoạn video độ phân giải kém này, cô gái trong hình không có vết bớt đặc trưng trên lưng như Nhật Hạ.
Chi tiết quan trọng đến vậy mà cô lại không chú ý