Rất lâu rồi ba người mới có thể cùng ăn tối ở nhà, giáo sư Cố ngồi bên bàn ăn cơm đọc báo, Ninh Hinh đứng trong bếp xào đồ ăn, Ninh Nhi sau khi dọn bát đĩa ra bàn thì đi qua giúp đỡ mẹ.
“Mẹ ở nước ngoài lâu như vậy mà vẫn nấu được mấy món Trung Quốc ngon như vậy.” Ninh Nhi nhìn xem trù nghệ của mẹ.
Ninh Hinh đang bận rộn bày biện đồ ăn ra đĩa, cười nói: “Con cũng biết mà, ba con mặc dù ở nước ngoài những vẫn rất thích ăn mấy món Trung Quốc mẹ làm.”
Mấy hôm nay Ninh Nhi không nhắc đến chuyện của Tịnh Tề, bầu không khí trong nhà đã dễ chịu hơn rất nhiều.
Canh vẫn còn đang nấu trong nồi đất, Ninh Hinh nói: “Ăn cơm trước, lát nữa mang canh lên sau.”
Tài nghệ nấu ăn của Ninh Hinh rất tốt nhưng bởi vì quê của bà ở phương Nam nên khẩu vị thiên ngọt mà Ninh Nhi lại được duy truyện dạ dày phương Bắc giống ba cho nên dù cô rất thích mấy món ăn mà mẹ nấu nhưng trong nội tâm vẫn cảm thấy mấy món ăn ở nhà Tịnh Tề vẫn sẽ nhỉnh hơn một chút.
Nghĩ đến Tịnh Tề, Ninh Nhi cắn cắn đầu đũa, kế sách của Hoàng Lượng lại lướt qua trong đầu cô.
“Ba, mẹ..
“Ninh Nhi dè dặt mở miệng, “Con muốn cuối tuần này mời Tịnh Tề đến nhà chúng ta một chuyến.”
Không khí đang vui vẻ hòa thuận lập tức nặng nề, giáo sư Cố nói: “Không cần thiết.”
“Cho dù thế nào, Tịnh Tề đã đối xử với con rất tốt, nếu như con về Anh với ba mẹ thì cũng nên...!cũng nên mởi anh ấy một bữa cơm mà!” Ninh Nhi nói, trong lòng lại ngàn lần không muốn, cô tuyệt đối sẽ không rời xa Tịnh Tề, cũng tuyệt đối không đi Anh! Nhưng mà Hoàng Lượng nói với cô, muốn thuyết phụ ba mẹ cô thì cần phải mánh khéo một chút, cái này gọi là lui một bước sống yên biển lặng, cũng gọi là kế hoãn binh.
“Ba nó à, em thấy mời cậu ta đến ăn một bữa cơm cũng không thành vấn đề, ngày đó ở nhà hàng, thái độ của chúng ta cũng đã tổn thương thằng bé rất nhiều, lần này mời cậu ta đến, xem như là an ủi.” Ninh Hinh nói.
“Cũng được.” Giáo sư Cố đáp gọn, sau đó tiếp tục vùi đầu ăn cơm, vừa vặn mượn cơ hội lần này gặp Tịnh Tề, đem chuyện nói rõ một lần, để cậu ta chặt đứt ý niệm với bảo bối nhà ông.
Sau bữa ăn, Ninh Nhi khóa cửa nằm trong phòng, lại không kiềm nổi hưng phấn trong lòng gọi điện cho Tịnh Tề: “Tịnh Tề, em nói anh nghe một bất ngờ, ngày