Tần Thư từ nhỏ đến lớn không có thiếu ăn thiếu mặc, tới đại học dựa vào di sản của cha mẹ cùng tiền nhuận bút và học bổng của mình cũng trải qua sinh hoạt bình thường, chơi trò chơi mua skin đều phải suy nghĩ nửa ngày.
Mà hiện tại hắn sinh hoạt phí trực tiếp gấp 25 lần, từ hai ngàn trực tiếp tiêu tới rồi năm vạn*.
*năm vạn: 1 vạn =10000 => 5vạn =50000
Năm vạn, năm vạn a! Biết mỗi tháng không làm mà hưởng năm vạn là cái khái niệm gì sao? Tần Thư mở ra app tính toán điên cuồng tính.
Chuyện này có ý là hắn mỗi ngày có thể xài 1666, toàn dùng để ăn vậy có thể ăn hơn 500 ngày, cái này còn chưa tính hắn còn có tiền tiết kiệm hơn 5 vạn!
Tần Thư bưng kín trái tim nhỏ của mình, hắn cảm giác chính mình thay đổi.
Từ giờ khắc này bắt đầu, hắn không còn là con đỗ nghèo khỉ mua skin trong trò chơi còn phải luôn suy xét trong quá khứ nữa, hắn muốn thì liền không chút do dự mua nguyên bộ skin kia, điển tàng anh hùng; mười cân tôm hùm đất hắn yêu thích cùng với cơm hộp làm thức ăn khuya, hắn còn muốn mỗi ngày sầu riêng cherry dâu tây thay phiên ăn!
Một thanh âm khinh miệt vang lên trong đầu Tần Thư: Mày chỉ có bao nhiêu đó tiền đồ thôi sao, có sinh hoạt phí năm vạn lại trước hết nghĩ đến mua skin, ăn tôm hùm đất cùng trái cây?
A không sai, tại hạ chỉ có bấy nhiêu tiền đồ.
Ai bảo ta chính là con nghiện tôm hùm đất.
Tần Thư một bên phỉ nhổ chính mình một bên mở ra trò chơi, kinh ngạc phát hiện ở trong trò chơi mình đã full tướng full giáp.
Tần Thư lại click mở Weibo, B trạm, cùng với các APP xem phim, không kinh ngạc mà phát tất cả đều là VIP đỉnh nhất, không khỏi rơi lệ đầy mặt: Quá khứ, ngày tháng mượn acc để đu phim hóng drama đều đã qua.
Tần Thư mỉm cười lau đi nước mắt, mở ra phần mềm giao thức ăn, tìm được một tiệm đồ nướng, một đống thao tác mạnh mẽ như hổ, đến lúc phải chi trả lại do dự.
Tuy rằng hắn hiện tại chính là "Tần Thư", vẫn là có cảm giác trộm xài tiền của người khác, thật không yên tâm.
Tần Thư luôn mãi rối rắm, cuối cùng vẫn là tắt phần mềm giao thức ăn, ngược lại nạp vào thẻ sinh viên của mình hai trăm tệ.
Chờ một tháng, nếu một tháng sau hắn còn ở lại thân thể này, hắn sẽ sảng khoái mà dùng tiền này.
Tần Thư mới vừa thao tác xong, một cái nhắc nhở từ WeChat ra tới, là tin nhắn từ "trai tơ 24 tuổi".
【trai tơ 24 tuổi: Ba mẹ đưa mày sinh hoạt phí nhận được chưa, đủ dùng không.
】
Tần Thư nhìn chằm chằm những lời này, ý đồ từ giữa những hàng chữ tìm ra thân phận " Trai tơ".
【trai tơ 24 tuổi: chuyển cho mày 5,0000】
Tần Thư hít hà một hơi.
Năm vạn này, làm cho hắn vốn đã rất giàu lại càng con mẹ nó giàu thêm
【 bạo quân.: anh trai? 】
......!cái tên Wechat ngu ngục gì vậy.
【trai tơ 24 tuổi:??? 】
【 bạo quân.: Không có việc gì, anh trai ngủ ngon.
】
【trai tơ 24 tuổi: mèo khiếp sợ.jpg】
Tần Thư đem biệt danh "trai tơ 24 tuổi" đổi thành "anh trai", đem WeChat mình đổi thành "chú Tần", cuối cùng tìm đến WeChat của Sở Thành, đem biệt danh "Giống chó" đổi thành "Nhãi con ~".
Tần Thư lướt vòng bạn bè của nhãi con, lưu được không ít ảnh chụp, cuối cùng mang theo tràn đầy tình thương của cha đi ngủ.
Ngày hôm sau tỉnh lại, Tần Thư ngơ ngác mà nhìn phòng xa lạ, một hồi lâu mới nhớ tới chính việc mình xuyên thư.
Hắn xoa xoa đôi mắt, ngồi ở trên giường cổ vũ chính mình —— hôm nay cũng là một ngày nỗ lực làm "Thành Ninh" CP trở thành sự thật!
Tần Thư rửa mặt xúc miệng xong, bữa sáng cũng chưa ăn liền bắt đầu thu thập gia sản, nghĩ nhân lúc còn sớm dọn về phòng kí túc xá cùng nhãi con của hắn sớm chiều ở chung.
Lúc này, Wechat có cuộc gọi, đối phương có biệt danh là 【 lớp trưởng 】.
Tần Thư tiếp điện thoại: "Alo?"
Một giọng nữ thanh thúy vang lên: "Tần Thư, môn mô điện thực nghiệm ông sao không tới?"
Tần Thư: "......!Điện cái gì?"
"Ông mau lại đây, lão sư sắp điểm danh."
Treo điện thoại, Tần Thư mở ra APP chỉ đường trong trường, tìm được thời khoá biểu của mình, quả nhiên tìm thấy buổi sáng có một tiết thực nghiệm.
Mặc dù hắn là mang theo mục đích đẩy CP mà tới, bản chức học sinh cũng không thể quên.
Tần Thư nhanh chóng từ trong một đống sách vở lung tung rối loạn tìm được mấy quyển có chữ "Điện", nhét vào cặp sách, như một cơn gió ào ra cửa.
Đại học của nguyên chủ trong hiện thực cũng tồn tại, là trường đại học đỉnh cấp Tần Thư tưởng cũng không dám tưởng.
Thời điểm tìm đường hắn còn lo lắng, trình độ bình thường của mình là 985 có thể hay không tại chỗ này mất phong độ.
Hắn đến phòng thí nghiệm thời điểm, lớp học đã bắt đầu mười phút.
Lão sư thấy hắn đến trễ rất là bất mãn, kêu hắn mau nhanh tìm vị trí ngồi xuống, không có lần sau.
Chỉ có một chỗ trống cuối cùng, Tần Thư đi qua ngồi xuống, nhìn trái ngó phải, không có tìm thấy Sở Thành.
Ai, nhãi con như thế nào có thể trốn học, thật không khiến người bớt lo.
Tần Thư hận rèn sắt không thành thép mà lắc đầu, nhìn dụng cụ thực nghiệm trước mặt, lại ngẩng đầu nhìn nhìn lão sư mở PPT, mới phát hiện không đúng.
Mẹ nó hắn một tên sinh viên Trung văn, lấy cái gì sống sót ở học viện công nghệ?!
Thầy thực nghiệm ở trên bục giảng lải nhải, mỗi một chữ Tần Thư đều có thể nghe hiểu, chính là gắn lại ở bên nhau liền tựa như thiên thư.
Cuối cùng, lão sư nói: "thực nghiệm nguyên lý dòng điện một chiều cung cấp máy điện giải toán khuếch đại đều đã hiểu sao?"
Bạn học khác một chút đều không chỉnh tề mà nói: "Đã hiểu."
Thầy giáo vui mừng gật gật đầu, "Vậy bắt đầu đi,trước tan học mười phút, ta tới nghiệm thu kết quả thực nghiệm."
Tần Thư đưa tay Nhĩ Khang: Không —— không hiểu, ta cái gì cũng chưa hiểu! Thầy ơi thầy đang bắt đầu nói về vật lý hồi cấp ba sao?
Bạn học xung quang sôi nổi bắt đầu thực nghiệm, Tần Thư cảm giác chính mình giống người đàn ông cởi truồng khỉ đầu chó —— không được không được, từ nhỏ đến lớn đều là học bá hắn chịu không nổi loại khuất nhục này! Hắn âm thầm quan sát thao tác của bạn học chung quanh, thử thăm dò mở ra chốt mở dụng cụ.
Thực may, hắn đã hoàn thành bước đầu tiên.
Kế tiếp nên làm cái gì, có phải hay không phải mở một cái dụng cụ khác ra?
Thầy ở phòng thí nghiệm đi tới đi lui, thường thường mà dừng lại chỉ điểm học sinh vài câu.
Mắt thấy hắn sắp đến gần mình, Tần Thư gấp đến độ ra mồ hôi, bắt đầu suy xét giả bộ sinh bệnh đau bụng.
Cũng may đồng dạng đến trễ Sở Thành cướp đi lão sư lực chú ý.
"Anh biết chính mình đến trễ bao lâu sao?" Thầy nghiêm túc hỏi.
Sở Thành thái độ còn tính đoan chính, thành thành thật thật hướng về phía thầy giáo xin lỗi.
Thầy nói: "Lần này coi như anh nghỉ nửa tiết —— đi làm thực nghiệm đi."
Liếc mắt một cái nhìn lại, chỉ có vị trí bên cạnh Tần Thư trống, Sở Thành không tình nguyện mà đi qua, tiện tay đem sách ném ở trên bàn, sách trượt một khoảng, đụng phải cái tay lóng ngóng không biết làm sao của Tần Thư.
Nhìn thấy nhãi con nhà mình Tần Thư sứt đầu mẻ trán như thấy được một tia hy vọng, "Nhãi con —— Sở Thành, mày biết làm thực nghiệm này sao?"
Sở Thành quét mắt đến PPT trên bục giảng, xị mặt: "theo mạch điện làm không phải là được sao."
Tần Thư cảm động đến muốn khóc, "Dạy tao!" Tần Thư nghĩ lại, với trình độ của hắn, có được dạy phỏng chừng cũng học không được.
"Hoặc là trực tiếp giúp tao làm."
Sở Thành giật giật cái mũi, nghe thấy được mùi mờ ám.
Chẳng lẽ, gia hỏa này là muốn thông qua mạch điện, dựng lên tình huống ngoài ý muốn, dùng đó để giết hắn? Không đúng a, làm thực nghiệm có thể tiếp xúc đến điện áp mới mấy phục......!Tóm lại, khẳng định không phải chuyện tốt.
Sở Thành lạnh lùng mà phun ra hai chữ: "Không giúp."
Tần Thư không từ bỏ, "Vậy, tao có thể nhìn mày làm không?"
Sở Thành nhìn mắt Tần Thư lấp lánh, quyết đoán đem ghế dựa kéo về một bên, nghiêng thân mình ngăn trở tầm mắt Tần Thư, tự mình lo bắt đầu làm thực nghiệm, không cho Tần Thư xem.
Tần Thư: "......" Đứa con bất hiếu! Ba ba viết cho ngươi cùng Ninh Ninh nhiều truyện đồng nhân như vậy, ủng hộ bao lâu!
Trước khi tan học, thầy giáo nghiệm thu thực nghiệm số liệu.
Tần Thư thật sự không có biện pháp, tùy tiện điền mấy con số.
Lão