Không gian yên tĩnh.
Chỉ còn lại những người đứng xem đang mắt tròn mắt dẹt vì kinh ngạc.
Không ngờ đại trưởng lão của nhà họ Trương lại chết như vậy.
Bị cậu chủ của nhà họ Vũ dùng dao chặt đầu
Sắc mặt Vũ Cuồng lạnh như băng, cái chết của Trường Thắng Thiện chỉ có thể trách ông ta đã gây thù chuốc oán với cậu hai.
Từ khoảng thời gian sống cùng nhau, Vũ Cuồng cũng coi như đã biết được tính cách của Vũ Hoàng Minh.
Có thù phải báo, có ấn phải trả.
Lưu Phần nhìn thấy Trương Thắng Thiện bị dùng dao chặt đầu thì cả khuôn mặt tái nhợt đi.
Ông ta quay người định chạy, trốn khỏi nơi này.
!Phải rời khỏi đây thì may ra ông ta mới có cơ hội sống sốt.
“Muốn chạy sao, ông đã hỏi ý kiến của tôi chưa?”
Giọng nói lạnh lùng của Vũ Hoàng Minh vang lên bên tai mọi người.
Đám người đứng đó hít sâu vào một hơi, mặt mũi biến sắc.
Không lẽ Vũ Hoàng Minh thật sự chuẩn bị trở mặt với hai dòng tộc lớn này sao?
Lưu Phấn đi đến cửa rồi đột nhiên dừng lại.
Ông ta cố gắng quay đầu lại nhìn hai người Vũ Hoàng Minh.
“Cậu định làm gì?” “Trở mặt với hai dòng tộc lớn không có lợi gì cho nhà họ Vũ cậu đâu” “Cậu thả tôi đi, tôi thề tuyệt đối sẽ không tính toán mối ân oán giữa chúng ta.”
Để được sống tiếp, Lưu Phấn giơ ngón tay lên thề.
Những câu nói của Vũ Hoàng Minh khiến ông ta như rơi xuống hố băng.
“Chỉ có người chết mới không biết nói dối”
“Rầm!”.
Nền đất dưới chân Vũ Hoàng Minh đột nhiên nứt ra.
Vị trí cũ xuất hiện một tàn ảnh cơ thể của anh và ngay sau đó, Vũ Hoàng Minh xuất hiện bên cạnh