Hai trăm huyền y vệ đều cầm kiếm samurai xông lên như thủy triều.
Điển Chử và Bát Hỗ Vệ cùng nhau rút dao chiến đấu bên người, nói với Đồng Thiên Bảo và Cuồng Phong, Nộ Lãng: “Vết thương cũ của các anh vẫn chưa hoàn toàn bình phục.
Hôm nay các anh có thể đứng bên cạnh xem biểu diễn là được rồi.”
Đám huyền y vệ hôm nay tới đây rất đông, hơn nữa chúng cũng tự đánh giá mình rất cao.
Nhưng thật không không ngờ rằng Điển Chử và Bát Hỗ Vệ thực sự không coi trọng chúng, thậm chí còn yêu cầu Đồng Thiên Bảo và Cuồng Phong, Nộ Lãng chỉ cần đứng bên xem kịch.
Chín người Điển Chử muốn chống lại hai trăm huyền y vệ bọn chúng sao?
Đám huyền y vệ thực sự đã tức giận!
Chúng đã hạ quyết tâm phải chém Điển Chử và Bát Hỗ Vệ thành nhiều mảnh!
Điển Chử cầm dao trong tay, gầm nhẹ một tiếng giết sau đó cầm dao dẫn đầu xông lên chém giết.
“Giết!”
Tám người Bát Hỗ Vệ cũng rút dao ra lao lên.
Ngay sau đó, hai bên đã giao chiến với nhau ác liệt.
Kendgl Dao chiến đấu của Điển Chử va chạm với thanh kiếm samurai của một đội trưởng huyền y vệ.
Đội trưởng huyền y vệ tràn đầy kinh ngạc, cánh tay hắn ta chịu lực mạnh đến tê rần.
Nhưng đúng lúc tên đội trưởng huyền y vệ đó còn đang kinh ngạ!
Con dao của Điển Chử đã trượt xuống dọc theo thanh kiếm samurai của đối phương, thuận lợi cắt đứt cổ tay của đối phương.
“AI”
Đội trưởng huyền y vệ hét lên một tiếng.
Điển Chử bay lên tung cú đá thẳng vào đối thủ.
Ngay lập tức, ba huyền y vệ đồng thời vung kiếm samurai lên chém về phía Điển Chử.
Điển Chử quét ngang một đường!
Keng, keng, keng!
Ba thanh kiếm samurai của ba tên huyền y vệ trực tiếp bị cắt đứt!
ii Cùng lúc đó, con dao chiến của Điển Chử vẫn cắt ngang qua cổ họng của bọn chúng rạch một đường.
Cả ba ôm cổ ngã ngửa xuống đắt.
Bát Hỗ Vệ cũng không chịu thua kém, đi đến đâu cũng khiến quân địch tan nát, máu me cùng tay chân và đầu bị đứt lìa bay loạn xạ, Chỉ thấy Điển Chử và Bát Hỗ Vệ như hỗ nhập đàn, giết đám huyền y vệ bay như gà chó.
Từng tên huyền y vệ hét lên và ngã xuống …
Lý Tín Hùng, Lý Tử Minh, Lý Tử Dương, cùng hai cao thủ Chu Yểm và Cùng Kỳ đều mở to mắt lộ ra vẻ mặt kinh ngạc.
Thuộc hạ của Trần Ninh quá mạnh!
Phải biết rằng những huyền y vệ đã được huấn luyện từ khi còn nhỏ, vô cùng thành thạo trong các trận chiến đấu khác nhau.
Tên nào tên nấy đều có thể coi là những sĩ tử vô cùng đặc biệt.
Tuy nhiên, hai trăm huyền y vệ này lại bị chín người Điển Chử chém giết đếm mức gà bay chó chạy.
Hơn nữa, xét theo xu hướng này, chẳng bao lâu nữa Điển Chử và những người khác sẽ trực tiếp giết chết hết toàn bộ hai trăm huyền y vệ này.
Lý Tín Hùng thấy người của mình đã bị giết và bị thương hơn phân nửa, không còn ngồi yên được nữa, lập tức thúc giục hai cao thủ: “Chu Yểm, Cùng Kỳ còn chần chừ gì nữa, hai người đích thân ra tay đi!”
Chu Yểm và Cùng Kỳ này đều là quỷ ma đầu.
Bọn chúng đều có tự tôn riêng của mình, khinh thường việc vây hãm đối thủ của mình như huyền y vệ, nghĩ rằng làm như vậy chỉ đơn giản là đánh mắt tôn nghiêm của chúng.
Bây giờ, khi chúng thấy huyền y vệ không thể làm gì Điển Chử và những người khác thì biết rằng đã đến lúc mình phải ra tay.
Chu Yểm híp mắt, quát như sắm: “Một lũ rác rưởi, tất cả lui ral”
Hơn một trăm huyền y vệ còn lại vốn đã phải vất vả chống đỡ, nếu không phải bọn chúng là tử sĩ được Lý Phiệt huấn luyện từ khi còn nhỏ, cực kỳ trung thành với Lý Phiệt thì sớm đã bỏ chạy giữ mạng từ lâu.
Lúc này, nghe được lời nói của Chu Yêm, chúng như được đại xá, nhanh chóng rút lui.
Cùng Kỳ nhìn Điển Chử và Bát Hỗ Vệ cười gẳn: “Đám người các người chọn ra hai người lên đấu với chúng tôi.”
Chu Yêm hừ lạnh một tiếng: “Cần gì phí lời với bọn chúng như vậy? Cứ việc giết hết là được!”
Lời vừa nói xong, hắn ta hơi ngồi xổm xuống, sau đó dưới chân có tiếng động lớn, mặt đất sụp đỗ.
Ỷ à Cả người hắn ta giống như một viên đạn đại bác lao thẳng về phía Điển Chử.
Không muốn bị tụt lại phía sau, Cùng Kỳ cũng lập tức di chuyển nhanh chóng với tốc độ cực hạn, cơ thể biến thành một dư ảnh lao vút về hướng Bát Hỗ Vệ.
Điển Chử vung dao chiến đấu với Chu Yểm.
Chu Yểm này quả thực rất mạnh mẽ, không bao lâu sau khi Điễn Chử đấu với Chu Yểm, Chu Yểm đã nắm được thanh kiếm trong tay Điển Chử rồi lập tức bóp nát.
Điển Chử sửng sốt, cầm con dao bị gãy tiếp tục chiến đấu với Chu Yểm,