Tống Sính Đình mỉm cười hướng mọi người nói: “Cảm ơn các vị!”
Ở chỗ này một hồi, lại tới một nhóm người, lại là những công chúa quyền thiếu.
Trừ Hạng Minh Nguyệt ra, nhóm người Lưu Kiến Minh cùng Vương Hải Phong, toàn bộ đều tới.
Không có cách nào!
Cha bọn họ đều tới, bọn họ dám không đến ư?
Lưu Đắc Thuận thấy con trai Lưu Kiến Minh, lập tức trầm mặt xuống, cả giận nói: “Khốn khiếp, còn không qua đây chào hỏi Thiếu soái?”
Vương Hàn cũng nghiêm khắc nói với con trai Vương Hải Phong: “Hải Phong, con còn không mau chúc sinh nhật Thiếu soái phu nhân!”
Những đại lãnh đạo lớn khác, mỗi người cũng rối rít lệnh cho con trai chào hỏi Trần Ninh, chúc sinh nhật với Tống Sinh Đình.
Một nhóm quyền thiếu Lưu Kiến Minh cùng Vương Hải Phong không còn cách nào khác, vô cùng khó khăn, chào.
hỏi Trần Ninh, chúc Tống Sính Đình sinh nhật vui vẻ.
Lưu Đắc Thuận cũng nhân cơ hội chịu tội với Trần Ninh: “Thiếu soái, khuyển tử ngang bướng, nếu như có chỗ gì chỗ đắc tội, xin ngài tha lỗi.”
Nhóm người Vương Hàn, cũng nói chịu tội theo.
Ánh mắt Trần Ninh rơi vào một nhóm quyền thiếu bên người Lưu Kiến Minh, các quyền thiếu từng người rũ đầu, sớm đã không còn phách lối như trước.
Trần Ninh thản nhiên nói: “Đáng thương tắm lòng cha mẹ, những tiểu bằng hữu, sau này cô cậu khiến cha mẹ cô cậu bớt lo đi.”
Một nhóm quyền thiếu Lưu Kiến Minh, sắc mặt đỏ lên, xấu hổ muốn chết.
Hiện trường mọi người nhìn biểu tình của Trần Ninh, tràn đầy kính sợ.
Thiếu soái chính là Thiếu soái, công chúa thái tử gì, ở trước mặt Thiếu soái, chính là một đám con nít!
Khách sạn Nguyệt Bán Loan, vô cùng náo nhiệt.
Mà hiện trường buổi tiệc khách sạn Thiên Thượng, thì người đi tiệc vắng, vô cùng hiu quạnh.
Hiện trường chỉ có nhân viên khách sạn đang thu dọn!
Hạng Minh Nguyệt ngồi ở trên ghế, sắc mặt tái xanh.
‘Vương Phúc cũng giúp một tay, từng người không dám lên tiếng cung kính đứng nghiêm một bên.
Ở chỗ này một lúc, một tên thủ hạ từ bên ngoài vội vàng đi vào, thấp giọng báo cáo: “Đại tiểu thư, Lưu thiếu cùng Vương thiếu bọn họ nói xin lỗi, bọn họ phải cùng trưởng bối trong nhà, trở về Thủ đô trước.”
Sắc mặt Hạng Minh Nguyệt càng thêm khó coil Lưu Kiến Minh cùng Vương Hải Phong bọn họ, rõ ràng là bị trưởng bối trong nhà dạy dỗ, không dám dính vào ân oán giữa cô ta và Trần Ninh, trốn trở về Thủ đô.
“Một đám phê vật nhát gan sợ chuyện!”
Cô ta tức giận