Lư Phương Phương thấy Đồng Kha tức giận thì vội vàng đánh trống lãng nói: “Ha ha, Hoàng Thiếu, người bình thường như chúng tôi làm sao có thể mua được thuốc lá thượng hạng như Lợi Quần Phú Xuân San Cư chứ?”
“Hoàng Thiếu, anh có tiền có quyền, sau này phải quan tâm bạn học cũ tụi tôi một chút đấy, cho chúng tôi thêm vài điều thuốc, vài rượu ngon để chúng tôi thưởng thức với đấy.”
Hoàng Thiếu Thiên đắc ý cười nói: “Ha ha, đương nhiên đương nhiên.”
Anh ta nói xong lại nhìn Trần Ninh, cười nói: “Trần Ninh, không phải tôi nói gì anh đâu.”
“Nhưng mà anh là đàn ông, hút thuốc cũng hút loại thuốc rác rưởi như vậy thì làm mắt hết mặt mũi Đồng Kha rồi.”
“Tôi khuyên anh, nếu không có thực lực thì đừng nên làm chậm trễ người ta.”
Khóe miệng Trần Ninh khẽ nhéch lên, vừa hút thuốc được cấp riêng của mình, vừa nhàn nhạt hỏi: “Thế thì ai có thực lực?”
Có kch hay rồi đây!
Xem ra thằng oắt này bề ngoài tỏ ra bình tĩnh nhưng trong lòng lại cảm thấy tự ti, biết rõ mình không xứng với Đồng Kha.
Hoàng Thiếu An lập tức chỉ vào mũi của mình nói: “Tôi này!”
“Nếu nói về tiền tài thì nhà họ Hoàng của tôi có khối tài sản hơn trăm tỷ”.
“Còn xét về quyền thế thì Từ Đình Tùng, Cục trưởng Cục Cảnh sát Thủ đô cũng phải xưng anh em với tôi.”
“Có thể nói tiền tài của tôi nhiều không đếm xuể.
Đồng Kha với tôi mới xứng đôi trai tài gái sắc.”
Nói xong, anh ta thâm tình nhìn về phía Đồng Kha, rồi thổ lộ tình cảm của mình trước mặt mọi người: “Đồng Kha, thật ra, anh đã yêu em sâu đậm từ khi còn học đại học.”
“Những năm này anh không thể nào quên được em.”
“Vào khoảnh khắc gặp lại em ban nãy, cuối cùng anh cũng hiểu, em chính là người mà anh muốn bảo vệ nhát.”
“Đồng Kha, em chia tay anh ta đi.
Đến với anh này.
Anh hứa em muốn siêu xe có siêu xe, muốn túi hàng hiệu có túi hàng hiệu.
Em sẽ được sống tốt hơn gấp 10 lần so với khi sống với tên nghèn hèn này.”
Mọi người có mặt ở đó đều sững sờ.
Hoàng thiếu vẫn chưa chết tâm từ bỏ Đồng Kha, thậm chí còn tỏ tình với Đồng Kha trước mặt bạn trai của Đồng Kha.
Liệu Đồng Kha có bỏ rơi người bạn trai nghèo của mình rồi ngã vào lòng Hoàng thiêu không?
Lư Phương Phương những người khác đều mang tâm trạng hóng drama, thích thú nhìn sang Đông Kha.
Đồng Kha vừa đnh mở miệng lên tiếng.
Thì đúng lúc này, phía cửa phòng vang lên một tiếng “rằm”, có người một cước đạp tung cánh cửa phòng riêng của bọn họ.
Mọi người đều b doạ sợ hết hồn.
Hoàng