Hắc Hoàng nhìn đám thuộc hạ lính đánh thuê xông vào nói: “Ai bảo các cậu xông vào, toàn bộ lui xuống.”
Lính đánh thuê nghe xong, đều liên tục lùi xuống.
Hắc Hoàng nhìn Khổng Quý Lễ, hơi cười nói: “Ông đừng tức giận, tôi cũng không có ý muốn làm khó tiên sinh của ông, dù sao tôi và tiên sinh của ông đều có kẻ thù chung.”
“Tôi không ngại đường xa vượt đại dương mà đến đây cũng là bởi vì báo thù cho em trai tôi và những đồng đội đã chết của tôi mà thôi.”
“Bây giờ kẻ thù không chết, làm sao tôi có thể cứ như này mà đi chứ?”
Khổng Quý Lễ lạnh lùng đáp: “Nhưng mà bây giờ tình hình thay đổi rồi, cảnh sát, quân đội, cục an toàn quốc gia, còn có người của Trần Ninh đều đang điều tra chuyện này, khắp thành phó đều đang điều tra tung tích của các cậu.”
“Các cậu bị bắt nhất định sẽ liên luy đến tiên sinh chúng tôi, cậu còn dám nói không phải là làm khó tiên sinh chúng tôi?”
Hắc Hoàng giơ một ngón tay lên: “Một ngày!”
“Ông quay về nói với tiên sinh nhà ông, bảo ông ấy lại cho tôi thêm thời gian một ngày nữa thôi, tôi giêt chết Trân Ninh, sau đó ông ta sắp xếp cho tôi rời đi.”
Khổng Quý Lễ trầm mặc một lúc, lạnh lùng nói: “Lời của cậu tôi sẽ truyền đạt đến tiên sinh của tôi, nhưng có đồng ý hay không tôi không dám đảm bảo.”
Nói xong!
Khổng Quý Lễ liền dẫn thuộc hạ mặc áo đen rời đi.
Khổng Quý Lễ dẫn thuộc hạ mặc áo đen từ tứ hợp viện đi ra, một chiếc xe sang màu đen kịp thời đi đến, dừng ở trước mặt ông ta.
Ông ta vừa mở cửa xe để ngồi lên xe, vừa lạnh lùng nói với thuộc hạ mặc áo đen ở đẳng sau: “Huyền Phong, những tên lính đánh thuê nước ngoài này, bướng bỉnh không chịu phục tùng, sớm muộn sẽ đem phiền phức đến cho Đường lão.”
Người đàn ông mặc áo đen mặt không biểu cảm nói: “Khổng tiên sinh muốn tôi phải làm như thế nào, xin phân phó.”
Khổng Quý Lễ nói: ‘Bọ ngựa bắt ve, chim hoàng tước rình môi.”
“Cậu ngầm theo dõi đám người Hắc Hoàng, cho dù 24 tiếng sau Hắc Hoàng có thành công giết chết Trần Ninh hay không, cậu đều phải giải quyết hét đám người này.”
Huyền Phong đáp: “Đã hiểu.”
Nơi ở của phủ Quốc chủ, trong phòng ăn cơm nhỏ.
Quốc chủ phu nhân Vương Uẩẳn, đang cùng ăn cơm với Trần Ninh, Đồng Kha.
Chỉ có mấy món ăn, lượng thức ăn không nhiều, đặc biệt chú trọng sự tinh tế, dưỡng sinh.
Vương Uần nhìn Tràn Ninh, nhàn nhạt hỏi: “Nghe nói tối qua cậu gặp phải đột kích?”
Trần Ninh vừa ăn cơm vừa cười nói: “Gặp phải mấy con rận đột kích mà thôi, coi là