"Cảm ơn Tổng giám đốc Tư!"
Mục Thiên Lam được sủng ái mà lo sợ, nói chuyện cũng run rẩy, được nhân vật lớn này chúc phúc, cô chỉ cảm thấy quá vinh hạnh, quá có mặt mũi!
Hôn lễ kết thúc, tiệc cưới bắt đầu tiến hành.
Tổng giám đốc Tư vì để cho cục diện được yên ổn nên không rời đi. Cho đến khi tiệc cưới kết thúc, ông ấy mới rời đi, ông ấy vừa đi thì mọi người cũng đều đi, chỉ còn lại cả nhà họ Mục, cùng với một đám người "đòi nợ ".
"Cả nhà Mục Hải Yến bước ra cho tôi!"
Tần An quát lên.
Mục Hải Yến, Mục Hải Long, Mục An Quốc, Lý Nam Hương, run lẩy bẩy đứng dậy.
"Vào lúc tôi đặt sính lễ cũng chưa nói sính lễ dành cho ai, là ai cho các người lá gan dám tiêu xài sính lễ mà Hộ quốc chiến soái đặt cho cô Mục Thiên Lam?" Tần An lạnh giọng hỏi.
"Là cô ta!" Mục Hải Long chỉ về phía Mục Hải Yến, sợ hãi nói: "Cô ta dùng cách loại trừ, loại trừ tất cả cô gái nhà họ Mục không thể trở thành vợ của Hộ quốc chiến soái, sau đó chỉ còn lại cô ta là có khả năng nhất. Chúng tôi đều tin là thật, nên mới tiêu nhiều tiền như vậy."
"Đội trưởng Tần. Ngài muốn trách thì trách cô ta, đừng trách tôi!"
Mục Hải Yến than vãn khóc lớn: "Anh là người tiêu nhiều tiền nhất đó!"
"Cô không nói sính lễ của cô thì tôi có thể tiêu sao?" Mục Hải Long cả giận nói.
Hai em đùn đẩy trách nhiệm cho nhau.
"Tất cả đừng ồn ào!" Tần An quát lên: "Tiêu hết bao nhiêu sính lễ thì cho tôi một con số.
Mục Hải Long: "Tôi lấy ba mươi tỷ mua Lamborghini, còn cầm ba trăm sáu cân vàng và hai mươi bảy tỷ tiền mặt đặt sính lễ."
Mục Hải Yến: "Tôi mời bạn bè đến câu lạc bộ Kim Tôn chơi, uống rượu đắt tiền nhất, xài hơn sáu tỷ, mua đồng hồ Chanel bốn tỷ rưỡi, tổn cộng sài hết hơn mười tỷ."
Lý Nam Hương: "Tôi muốn mua một căn biệt thự để dưỡng lão nên bỏ ba tỷ làm tiền đặt cọc."
Mục An Quốc: "Tôi muốn mua Rolls Royce nên cũng tổn ba tỷ