*
"Cho nên, hai người bọn họ đã nhặt được món hời, dựa vào hào quang của Hộ quốc chiến thần, nếu không, bọn họ chỉ là cái rầm, Tổng Tư lệnh sẽ bắt tay với họ, chúc phúc cho họ ư?" "Anh cả nói rất đúng!
Đám người Tiêu Mẫn nhao nhao nói.
Tiêu Chính Thành trừng mắt nhìn bọn họ “Có bản lĩnh thì mấy đứa cũng đi nhặt món hời như vậy đi, còn không phải bởi vì mấy đứa không có năng lực sao, ít ra việc vợ chồng Tiêu Thanh bắt tay với Tổng Tư lệnh cũng là thật, mấy đứa có tư cách đó sao?" “Cho dù mấy đứa phấn đấu cả đời, cũng không có được tư cách đó, còn mặt mũi mà ghen tỵ với Tiêu Thanh ư?" Mấy người trẻ không trả lời được.
“Bố, Thiên Lam, chúng ta vào phòng đi, ngoài này gió lớn lắm."
Tiêu Thanh nói, không muốn nghe những lời hâm mộ, đố kỵ của đám người này nữa.
Mục Thiên Lam gật đầu: “Em đi đánh xe vào đã
Cô nhanh chóng cho xe vào bãi đậu xe của nhà họ Tiêu, sau đó lấy ra mấy hộp quà từ trong cốp xe.
“Ông nội, lần đầu tiên đến nhà, cháu không biết nên tặng gì cho ông, nên đã mua một ít trà Long Tinh và một ít nhân sâm, mong ông đừng để bụng”
Mục Thiên Lam nói.
“Không sao, không sao.
Tiêu Chính Thành nhận lấy quà, cười không ngậm được
Bọn họ đều không thể nhìn nổi nhà Tiêu Vĩnh Nhã sống yên ổn, bây giờ lại có scandal của Mục Thiên Lam, bọn họ làm sao có thể không vui chứ?
Chỉ cần có scandal