“Chuyện này không cần ông quản, nếu ngay cả tôi cũng không lấy được Sâm Huyết Rồng, thì ông cũng đừng mong lấy được Sâm Huyết Rồng đó.
Tiêu Thanh thản nhiên nói.
Lời này khiến khóe mắt Đỗ Thiên Sinh giật giật, trong đáy mắt chợt lóe một tia tức giật.
“Đồ tự phụ!”
Thẩm Văn Đại trực tiếp đập bàn nói: “Thằng nhóc không biết lớn nhỏ, sao dám dùng thái độ đó để nói chuyện với ông Đỗ?” “Còn nữa, cậu có tư cách gì mà lớn lối như vậy?” “Chẳng lẽ cậu cho rằng mình trâu bò hơn chúng tôi hay sao?”
Tiêu Thanh đáp lại: “Mấy người tự cho bản thân trâu bò.
Nhưng trong mắt tôi, mấy người chẳng khác gì những người bình thường trên đường phố và họ không đủ tư cách để làm đối thủ của tôi."
Đây không phải chuyện đùa, so sánh địa vị, chức vị Tây Kinh Sầm Đô thần soái Tiêu Thanh của anh cũng đủ để nghiên ép bọn họ.
So tiềm lực tài chính, tập đoàn Cửu Châu tuy không thể đọ với tiềm lực tài chính khi ba nhà họ hợp tác, nhưng chỉ cần anh bằng lòng, muốn bao nhiêu tiền thì một cuộc điện thoại là gia tộc Rothschild không cần nhiều lời sẽ gửi cho anh ngay lập tức.
Phải biết anh đã cứu người thừa kế của gia tộc
Rothschild, tộc trưởng của gia tộc Rothschild cực kì cảm kích anh, đã từng nói qua với anh.
Chỉ cần Tiêu Thanh cần tài chính, cho dù anh nói con số trên trời, đối phương cũng có thể thu xếp cho anh.
Nên dưới áp lực gấp đôi về địa vị cùng nguồn lực tài chính, anh sao có thể để đám người này vào mắt? “Cậu.”
Thẩm Văn Đại bị Tiêu Thanh đốp chất ngay mặt, sắc mặt đen thui, xua tay quát lớn: “Cút! Cút ngay! Bắt đầu từ ngày hôm nay, tên điên như cậu không được phép bước vào nhà họ Thẩm tôi nửa bước, nếu không tôi sẽ đánh gãy chân cậu!”
Tiêu Thanh nói: “Từ nay về sau, dù nhà họ Thẩm mấy người quỳ xuống cầu xin tôi, tôi cũng sẽ không đến!”
Nói xong những lời này, Tiêu Thanh lôi kéo Thẩm Thị
Thu Mai ra ngoài.
“Thu Mai, cháu quay lại cho ông!” Thẩm Văn Đại tức giận hét lên.
Thẩm Thị Thu Mai cũng thở phì phì đáp lại: “Tôi muốn cùng anh trai tôi tìm cách cứu chị dâu.
Không muốn ở lại đây!” “Cháu...!
Thẩm Văn Đại hét lên: “Mấy người dù xé trời cũng không lấy được Sâm Huyết Rồng đâu!”
Thẩm Thị Đông nói: “Mấy người không cứu nàng dâu của Tiêu Thanh, tôi cứu, dù ba mươi tỷ, sáu mươi tỷ, chín mươi tỷ, tôi sẽ đấu giá với mấy