“Chị hai, em nói có đúng không? Chỉ cần chị nói với em một tiếng, không những có thể tìm lại được số tiền đã mất của chị mà còn có thể kiếm thêm được ba nghìn tỷ nữa!” Khổng Chính Huy cười nói như thế nhưng trong lòng lại đang rỉ máu.
Vừa nhìn đã biết người phụ nữ này là một kẻ yêu tiền như mạng nhưng vì nhà họ Khổng, ông ta không còn cách nào khác, chỉ đành bất chấp mọi giá để khiến bà ta vui vẻ.
Quả nhiên, Ngô Tuệ Lan rất vui sướng khen ngợi Khổng
Chính Huy: “Làm tốt lắm, tôi rất thích”
Khổng Chính Huy cười hỏi: “Thế chị hai có thể tha cho chúng em được chưa?”
Ngô Tuệ Lan nói: “Tôi đã hết tức giận rồi, nhưng mà không biết chồng và con trai tôi có còn tức giận nữa không?
Khổng Chính Huy nghe vậy thì lập tức tháo đồng hồ xuống, đeo vào tay Mục An Minh: “Chiếc đồng hồ này là loại tốt nhất trong số các sản phẩm của Rolex, trị giá hơn ba mươi tỷ, tôi thấy khí chất của anh thích hợp để đeo nó nhất”
Mục An Minh nghe vậy thì rất sung sướng, ông rất thích chiếc đồng hồ này, sao càng nhìn lại càng thích thế này.
Sau đó, Khổng Chính Huy lại nói tiếp: “Anh nhỏ à, thằng con này của tôi có một chiếc Bugatti Veyron trị giá một trăm năm mươi tỷ, tới tận bây giờ cũng chỉ mới chạy được mấy lần, nó béo quá rồi, không nhét người vào xe nổi.
Nếu anh thích, tôi sẽ tặng cho anh”
“Thật sao?” Vốn dĩ Mục An Phong đang đau tới mức chết