Lưu Hào nói: “Ly hôn, lát nữa tôi sẽ dẫn bà ta đi ly hôn!”
“Lưu Hào, không được đâu!” Mã Thục Phân hoảng sợ.
“Cút!” Lưu Hào đạp bà ta một cái: “Loại đàn bà như cô chỉ đáng xách dép cho chị hai thôi, tôi tìm vợ cũng phải tìm một người giống như chị hai đây.
Ông đây không cần loại đàn bà như cô, cút ngay cho ông!”
“Ha ha!” Ngô Tuệ Lan nghe vậy thì cười tới mức điên đảo,
cảm thấy mình là người thắng cuộc nhất trên đời này!
Chuyến đi đến Hàng Thành lần này, mặc dù bà ta, An Phong và An Minh đều bị đánh cho tơi tả nhưng cũng kiếm được món lời lớn!
Vì vậy, bà ta vui vẻ nói với Tiêu Thanh: “Con rể à, mẹ càng ngày càng chấp nhận con rồi, chỉ muốn sinh thêm mấy đứa con gái nữa để bọn chúng cũng tìm một người chồng như con.
Nhưng mẹ già rồi, không thể sinh được nữa, nhưng Thiên Lam còn trẻ, nó vẫn sinh con được.
Điều mẹ muốn hỏi là con và Thiên Lam đã kết hôn được bốn năm rồi nhưng tại sao bụng của Thiên Lam vẫn không có động tĩnh gì, có phải chỗ đó của con bị trúng đạn rồi nên mới không thể sinh con không?”
"Khụ khụ!"
Tiêu Thanh bị câu nói của mẹ vợ làm cho phát sặc, họ một trận như điên.
Mặc dù đúng là trên người anh đã trúng rất nhiều