Mục An Minh nói xong, chạy sang hỏi thăm hàng xóm về nhà của lão Vương.
Mục Thiên Lam ôm bé Doanh, cùng với Mục An Minh nhanh chóng đi đến nhà Lão Vương, Triệu Tử Vinh cũng đi sát đằng sau.
Lúc này tại nhà Vương Phú Quý.
"Bà điên rồi, bà dám báo cảnh sát tôi sẽ đánh chết bà!"
Mặt Vương Phú Quý dữ tợn quát
Ông ta và Ngô Tuệ Lan vừa bị đánh một trận, mặt cũng bị đánh.
"Con gái của tôi gọi điện thoại cho tôi, nó chắc chắn đã biết được, Bé Lạc bị tội ôm đi bán, tôi phải báo cảnh sát, tìm Bé Lạc trở về, làm như vậy con gái tôi nhất định sẽ vay tiền của bạn thân nó để trả nợ cho tôi, nếu như không báo cảnh sát, Bé Lạc sẽ chết vì bị lấy tim lấy thận, con gái tôi nhất định sẽ không bỏ qua cho tôi!"
Ngô Tuệ Lan sợ hãi, quát: "Đưa điện thoại cho tôi, mau đưa điện thoại cho tôi!"
"Cho cái đầu bà!"
Vương Phú Quý nghiêm nghị quát: "Tôi nói cho bà biết, Ngô Tuệ Lan, nếu bà muốn báo cảnh sát, hai người chúng ta sẽ bị bắt vào ngục tù bởi vì chuyện bán trẻ con, bà biết không?"
"Lập tức ngậm miệng lại, lau nước mắt của bà đi, nhanh chóng rời khỏi đây với tôi, nếu không chậm nữa,
con gái bà đã báo cảnh sát, cảnh sát nhanh chóng tìm đến chỗ này, lúc đó chúng ta muốn đi cũng không được"
Ngô Tuệ