Khi khí tức của cường giả Lý Tâm đó lan tỏa, khí tức của những cường giả của một số thế lực lớn khác cũng khóa chặt Từ Thiên Thuật gần như cùng một lúc !
Thậm chí ngay cả mấy cao thủ của Mỹ Lục cũng lần lượt nở những nụ cười nham hiểm!
Mười mấy luồng khí tức kinh khủng chèn ép tới, lúc này cả bầu trời đều bị mây đen che kín!
Bây giờ cho dù Từ Thiên Thuật đang ở trong thời kỳ hoàng kim cũng hoàn toàn không còn một tia hy vọng sống sót.
Đối diện với sự tấn công của mười mấy cường giả ngoài lãnh thổ, dù có mười Từ Thiên Thuật cũng chết chắc!
Rõ ràng, thế lực ở khắp mọi nơi cũng phải kiêng dè trước thế lực vùng ngoài lãnh thổ của Hoa Quốc.
Vì vậy, không ai muốn đắc tội với thế lực vùng ngoài lãnh thổ của Hoa Quốc để đi vào chỗ chết!
Chỉ có điều bên phía thế tục phải tiêu diệt hết!
Tuyệt đối không thể để cho bọn họ tạo ra một nền văn minh giả rồi từ đó công khai trước quần chúng!
Càng không thể để cảm giác về sự ưu việt chủng tộc của bọn họ cứ thế tiêu tan!
Chỉ khi kiểm soát được giới thế tục thì ở vùng ngoài lãnh thổ mới có được nguồn tài nguyên dồi dào, mới có thể có được lợi ích lớn hơn!
Lúc này, những người dân Hoa Quốc ở phía dưới khán đài cùng rơi vào trạng thái vô cùng tuyệt vọng!
Tình thế bây giờ đã rất rõ ràng, tất cả thế lực lớn đều đang nhắm vào Hoa Quốc!
Hơn nữa, bọn họ muốn tiêu diệt Hoa Quốc, đối diện với mười mấy cường giả ngoài lãnh thổ, sao Hoa Quốc có sức chống cự được đây?
Và lấy gì để chống cự?
Tuy rằng số người không sợ chết trong võ tông Hoa Quốc rất đông.
Nhưng ở trước mặt cường giả cảnh giới Thiên Thần, thậm chí ngay cường giả cảnh giới Thiên Vương đỉnh cao cũng chỉ như một con kiến, còn ai có thể cứu bọn họ chứ?
“Các người... các người đúng là không biết xấu hổ!”
Cuối cùng trưởng lão tông miếu thấy chướng mắt nên đứng dậy tức giận mắng đám người trên bục cao.
“Ha ha ha! Không biết xấu hổ ư? Chúng tôi đang bảo vệ nền văn minh, chúng tôi đang bảo vệ trật tự quốc tế, cho dù toàn bộ người dân Hoa Quốc có chết hết thì chúng tôi cũng không có tổn thất nào!”
“Ngược lại, đất đai của Hoa Quốc các người sẽ cung cấp nhiều không gian sinh sống cho người dân của chúng tôi!”
“Chẳng lẽ không đúng sao? Hơn nữa, chỉ dựa vào Hoa Quốc các người mà lại dám chống đối với Mỹ Lục của chúng tôi ư? Trong mắt chúng tôi, các người chỉ giống như một con kiến thôi!”
Nói xong, cường giả Mỹ Lục quay đầu nhìn về phía Từ Thiên Thuật, cười nhạo nói: “Tôi biết con trai của ông bây giờ đang ở trên khán đài, chẳng lẽ ông muốn thấy Từ Vĩnh Hạo bị băm thành thịt nát thật sao?”
“Nếu ông chịu nhận thua, chúng tôi không những không làm hại ông và con trai ông, mà còn bảo vệ cho sự an toàn của các người!”
“Học hỏi Trương Thế Phong mới là hành động sáng suốt! Mặc dù quỳ xuống sẽ rất nhục nhã, nhưng có thể giữ được mạng sống!”
Ngay khi cường giả Mỹ Lục kia vừa dứt lời, Kokura Nosuke cũng bước lên phía trước nói: “Đúng vậy, chỉ cần các người chịu nhận thua, chịu từ bỏ việc phản kháng, thì tất cả những người Hoa Quốc có mặt ở đây đều sẽ được tha!”
Từ Thiên Thuật vốn đang không cam lòng, lúc này đã bắt đầu do dự!
Nếu cứ đánh tiếp như vậy, cơ hội thắng của ông ta gần như bằng không.
Hơn nữa, không những bản thân ông ta sẽ chết mà ngay cả con trai ông ta cũng sẽ chết!
Thậm chí là cả gia đình ông ta, con cháu ông ta đều sẽ bị giết!
Nhưng chỉ cần ông ta chịu nhận thua, chịu để mặc cho những người này tàn sát người dân Hoa Quốc, thì ông ta có thể giữ được mạng sống của bản thân và cả nhà họ Từ!
Ngay lúc Từ Thiên Thuật khẽ cong đầu gối, trưởng lão miếu tông đột nhiên rống lên một tiếng: “Từ Thiên Thuật! Nếu ông dám quỳ xuống thì giới chính trị sẽ lập tức tiêu diệt cả nhà ông!”
“Ông phải biết rằng bây giờ ông đang đại diện cho võ tông của cả Hoa Quốc, một mình ông có thể quyết định sự sống chết của mấy tỷ người dân Hoa Quốc!”
“Ông có từng nghĩ chỉ cần ông quỳ xuống, Hoa Quốc sẽ lâm vào cảnh hoang tàn, máu chảy thành sông! Sẽ có bao nhiêu người dân Hoa Quốc phải chịu sự tàn sát và những thủ đoạn độc ác của bọn họ chưa?”
“Ông không sợ cuộc đời còn lại của ông bị mấy ngàn tỷ oan hồn này lấy mạng sao?”
Từ Thiên Thuật bị trưởng lão tông miếu mắng đến mức sắc mặt tái nhợt.
Một lúc lâu sau, Từ Thiên Thuật mới méo mặt nói: “Ông cho rằng tôi không muốn thắng à? Nhưng ông hãy nhìn xem! Mười mấy cao thủ ngoài lãnh thổ đều đang nhắm vào Hoa Quốc!”
“Ông bảo tôi đánh thắng họ bằng cách nào? Nếu ông không muốn chịu thua, được thôi, vậy ông đến nghênh chiến đi!”
Từ Thiên Thuật vừa dứt lời, sắc mặt của tất cả người dân Hoa Quốc ngay lập tức trở nên u ám!
Mặc dù không ai muốn thấy kết quả này, nhưng thực lực lại không cho phép bọn họ phản bác quá nhiều!
Ngay cả ba người Từ Thiên Thuật trở về từ vùng ngoài lãnh thổ cũng đã thua trong tay đối phương.
Những người bình thường không bao giờ đạt được cảnh giới Thiên Thần như bọn họ thì sao có thể chiến đấu với đối phương được đây?
“Chỉ cần các người có thể bảo đảm sự an toàn cho tôi, con trai tôi và cả người nhà họ Từ thì tôi đồng ý khoanh tay đứng nhìn!”
Từ Thiên Thuật lớn tiếng nói không chút