Chiến Thần Bất Bại

Chương 1814


trước sau

 “Mày…”

 

Cừu Vạn Lý yếu ớt giơ cánh tay lên chỉ vào Tiêu Chính Văn.

 

Nhưng lục phủ ngũ tạng của cụ ta đau đến mức cụ ta không nói nên lời.

 

“Người dân Hoa Quốc đều nhỏ bé như giun dế sao?”

 

Tiêu Chính Văn sải bước đi đến trước mặt Cừu Vạn Lý, nhấc chân giẫm lên bụng cụ ta.

 

“A!”

 

Cừu Vạn Lý hét lên một tiếng cực kỳ thảm thiết.

 

Đồng thời cả người cong lại như một con tôm lớn bị đạp phải thắt lưng, giơ hai tay ra định ôm lấy chân Tiêu Chính Văn.

 

“Bảo tôi buông tay chịu trói, chết toàn thây à?”

 

“Ầm!”

 

Tay Cừu Vạn Lý chưa kịp túm được chân Tiêu Chính Văn thì đã bị anh lên đầu gối khiến cụ ta đập người vào cửa trước.

 

Cả người Cừu Vạn Lý dính chặt dưới đất trượt về phía trước hơn mười mét.

 

Cả gương mặt đều dính đầy máu, thậm chí không còn nhìn rõ mặt mày thế nào nữa.

 

“Chẳng phải ông nói muốn báo thù cho Trương Đạo Linh sao?”

 

Tiêu Chính Văn nhấc chân lên giẫm lên mặt Cừu Vạn Lý.

 

Chỉ nghe tiếng xương răng rắc, xương quai hàm và xương gò má của Cừu Vạn Lý đều bị nghiền nát, toàn bộ khuôn mặt lõm vào trong.

 

Mọi người xung quanh nhắm mắt lại không dám nhìn thẳng.

 

“Tiêu Chính Văn, lẽ nào cậu không biết quy tắc của võ tông à? Trong cuộc thi không được làm hại đến tính mạng người khác. Nếu Cừu Vạn Lý đã thua trận, cậu cần gì phải

đối xử tàn nhẫn với ông ta như thế”.

 

Lúc này một giọng nói lạnh lùng trên bục cao vang lên ngăn lại hành động của Tiêu Chính Văn.

 

Tiêu Chính Văn ngẩng đầu lên, lạnh như băng nhìn mọi người ở trên bục cao.

 

“Ồ? Không được làm hại đến tính mạng người khác hả? Nói thì oai phong lẫm liệt lắm nhỉ! Tôi bị Thiên Tinh Trận phong ấn sức mạnh gần như không khác gì người bình thường, lúc Cừu Vạn Lý chủ động bước ra khiêu chiến tôi sao ông không lên tiếng?”

 

“Bây giờ thấy Cừu Vạn Lý sống dở chết dở mới nhớ đây là cuộc thi để rèn luyện, không được làm hại đến tính mạng người khác có phải đã quá muộn rồi không? Tất cả mọi người ở đây đều đã nghe những lời ông lão kia nói lúc nãy chứ?”

 

“Là chính miệng ông ta nói, bất kể ngày thường có ân oán hay là thù mới gì đều có thể giải quyết ở đây, ra khỏi nơi này không được ghim thù, nếu vi phạm sẽ bị người người trong võ tông thiên hạ giết chết”.

“Vậy ông nói tôi nghe xem thế nào gọi là giải quyết tại đây? Lẽ nào Cừu Vạn Lý tự động nhảy ra xoa lưng đấm chân cho tôi à?”


trước sau
Bình luận văn minh lịch sự là động lực cho tác giả. Nếu gặp chương bị lỗi hãy "Báo lỗi chương" để BQT xử lý!
Sử dụng gói vip bạn sẽ được phép tắt hết quảng cáo khi đọc truyện