Hỏa Liêm Quỷ Trảo của Đường Thiên mang theo một chuỗi tia lửa sáng rực, gã phát huy tốc độ tới mức tận cùng, chỉ trong chớp mắt, bốn phương tám hướng xung quanh Quách Đông, tất cả đều là tàn ảnh màu bạc cùng ánh lửa sáng rực.
Đường Thiên không bị nhiệt huyết che mất đầu óc, cho dù chiến ý bừng bừng.
Hai kiếm vửa rồi đủ khiến Đường Thiên hiểu, thực lực của đối phương khá mạnh mẽ. Với Hỏa Liêm Quỷ Trảo chưa tu luyện tới cấp đại sư của mình không cách nào gây thương tổn thực chất cho Quách Đông.
Có điều Đường Thiên không phải không có gì dựa vào, ngoại trừ trực giác kinh người ra, tốc độ của gã cũng cực kỳ nhanh chóng, sau khi hâp thu huyết mạch Vũ Nhân và Goblin, tốc độ gã đã nhảy thẳng lên hàng nhất lưu. Tới sau khi đột phá cấp sáu, tố chất toàn thân đều tăng trưởng.
Tốc độ của gã càng tăng lên một mức độ kinh người.
Đường Thiên phát huy tốc độ vô cùng tinh tế, tốc độ tăng lên không chỉ khiến gã chiếm thê chủ động, quan trọng nhất là khiến tiết tấu chiến đấu trở nên nhanh chóng hơn. Tiết tấu chiến đấu càng nhanh, thời gian suy nghĩ sẽ càng ngắn, từ đó ưu thế trực giác cũng được phát huy càng thêm đầy đủ.
Đường Thiên quay tròn đảo quanh Quách Đông, Hỏa Liêm Quỷ Trảo chộp tới từ đủ các phương hướng không đầu không đuôi.
Bộ giáp Khổng Tước khiến thân pháp Đường Thiên càng thêm nhẹ nhàng, đền bù khuyết điểm thiếu hụt khinh công của Đường Thiên. Từng phiến giáp lông trên bộ giáp không ngừng biến ảo, Đường Thiên cảm giác mình như một con cá, bất luận theo hướng nào đều vô cùng nhẹ nhõm.
Cảm giác của Quách Đông lại là bốn phương tám hướng tất cả đều là bóng dáng đối phương.
Quách Đông âm thầm kinh ngạc, tốc độ thật nhanh chóng!
Không phải hắn chưa từng gặp võ giả có khinh công tốt, song tốc độ của Đường Thiên vẫn khiếngươi hắn ngạc nhiên.
Có điều, Quách Đông cũng nhanh chóng trấn tĩnh, Lẫm Hỏa Nha Kiếm trong tay chém ra liên tục, một vòng tròn lửa đỏ sậm từ bàn chân hắn tỏa ra bốn phương.
Viu!
Ngọn lửa dưới chân đột nhiên phun ra một vệt lửa, vệt lửa vòng quanh thân thể Quách Đông một vòng rồi chui lại vào ngọn lửa dưới chân.
Gần như đồng thời, vài chục luồng lửa bắn ra, hình thành một lưới lửa hình tròn dưới chân Quách Đông.
Keng keng keng!
Tiếng va chạm dày dặc không ngừng đánh lên lưới lửa, vô số tia lửa bắn tung, cực kỳ đẹp mắt.
Thân hình Đường Thiên nhanh chóng chuyển động vòng quanh Quách Đông, song cho dù gã vung trảo ra sao, tầng lưới lửa nhìn vô cùng đơn sơ đó vẫn sừng sững bất động.
Quách Đông lạnh lùng quan sát Đường Thiên, thiếu niên trước mắt tuy có tốc độ kinh người nhưng lại thiếu thủ đoạn tấn công đủ mạnh, không phát huy được uy lực của tốc độ.
Ánh mắt Quách Đông lập tứ chuyển sang hướng Tiểu Vũ.
Khi hắn thấy Thiên Không Hổ không khỏi thở phào một hơi, trình độ võ giả giáp máy vốn không cao. Ngược lại hồn tướng gầy gò kia lại thu hút sự chút ý của Quách Đông.
Võ kỹ mà hồn tướng sử dung không khác gì tiểu tửu đang tấn công mình!
Có điều...
Quách Đông biến sắc, võ kỹ cấp đại sư!!
Cùng một loại võ kỹ, song do hai người thi triển uy lực lại hoàn toàn bất đồng. Điều này đủ nói lên lý giải của hai người đối với võ kỹ vốn không cùng một cấp bậc.
Trảo pháp thật cương mãnh dữ dằn!
Hai mắt Quách Đông bừng sáng, trảo pháp như vậy vô cùng hiếm thấy.
Hồn tướng này chắc chắn không phải hạng vô danh.
Tuy tán thưởng nhưng Quách Đông lại yên lòng, hồn tướng tuy lợi hại nhưng vẫn chỉ là một hồn tướng, muốn đánh bại Tiểu Vũ không dễ dàng nhu vậy.
Các ngươi quá coi thường Tiểu Vũ.
Quách Đông trầm tĩnh lại, ánh mắt chuyển tới người Tiểu Vũ, đầy mong đợi.
Tiểu Vũ trợn tròn con mắt, trên cánh tay gầy gò không biết từ lúc nào đã nhiều thêm một thangiờ trường kiếm mỏng manh. Thanh kiếm mỏng như cánh ve, gần như trong suốt.
Tay khẽ đảo, trường kiếm đâm thẳng không mang chút khí tức khói lửa!
Keng!
Giữa mũi kiếm và Quỷ Trảo đột nhiên nổ tung thành một quầng sáng rực rỡ, khí kình tỏa ra bốn phía.
Với trảo lực của Quỷ Trảo không ngờ không chiếm được chút lợi thế nào dưới một kiếm này.
Ánh mắt Quỷ Trảo bừng sáng, mười ngón tay khô gầy đột nhiên mang theo vô số ánh lửa chói mắt cùng trảo ảnh đầy trời, tiếng rít thê lương vang lên không dứt bên tai.
Quách Vũ không sợ hãi cũng không hoảng hốt, trường kiếm trong tay run run, một chùm Hỏa Nha màu đỏ sậm bắn khỏi thân kiếm, tiến vào trảo ảnh đầy trời của Quỷ Trảo.
Rầm rầm rầm!
Mỗi khi hỏa nha va chạm cùng Hỏa Liêm Quỷ Trảo, hai người đều run lên.
Chỉ trong chớp mắt, cả hai đã giao thủ cả chục lần, vô số kình khí kinh người bộc phát từ hai người!
Sắc mặt tái nhợt bệnh tật Quách Vũ bỗng biện sắc đỏ, ánh mắt đen láy đầy sát khí. Đối phương ươn ngạnh vượt xa sự tưởng tượng của hắn.
Trên trường kiếm trong suốt bỗng lộ ra một chùm lửa đỏ sậm.
Trường kiếm đỏ rực bỗng nâng thẳng, thần sắc trang trọng, miệng quát khẽ: “Linh Thức!”
Ánh mắt Quách Đông sáng lên, hắn sớm biết Tiểu Vũ tự nghĩ ra một sát chiêu nhưng chưa từng thấy Tiểu Vũ dùng. Lúc hỏi Tiểu Vũ, đứa cháu cũng chỉ mở to hai mắt, vẻ mặt vô tội.
Thật khiến người ta mong chờ!
Linh thức... Cái tên này cũng không tồi!
Ầm!
Ngọn lửa màu đỏ sậm bùng nổ từ thân kiếm, cắn nuốt thân thể Quách Vũ.
Đây là...
Con ngươi Quách Đông đột nhiên mở lớn.
Ngọn lửa tan đi, một con hỏa nha màu đỏ sậm xuất hiện sau lưng Quách Vũ. Thân hình hỏa nha đỏ sậm, giương rộng đôi cánh, đồng tử màu đen như hai cái động sâu không thấy đáy.
Xung quanh thân thể Quách Vũ tỏa ra chấn động khe khẽ, không khí như thiêu đốt khiến thân hình hắn cũng trở nên mơ hồ.
Thần sắc Quách Vũ trang nghiêm, miệng quát khẽ: “Linh Thức Trảm!”
Trường kiếm dựng thẳng trước mặt đột nhiên chém thẳng xuống.
Một tấm màn kiếm trong suốt bắn ra từ mũi kiếm, phóng thẳng về phía Quỷ Trảo.
Nơi màn kiếm đi qua, bùn đất văng khắp nơi, một cái rãnh sâu không thấy đáy nhanh chóng kéo dài về phía trước.
Ánh mắt Quỷ Trảo bỗng sáng lên, song trảo mang theo tia lửa, từ đỏ hóa thành màu bạc chói mắt, hai luồng sáng chói mắt từ hai bên người hắn tụ tập lại trước mặt.
Khi hai luồng sáng bạc tụ tập, màn kiếm trong suốt đã