Chiến Thần Bất Bại

Chương 2228


trước sau

 Đúng lúc này một ông lão vội vàng chạy vào trong đám người nói với Tiêu Chính Văn: “Cậu Tiêu, xin cậu hãy nể tình Hồng Học phạm lỗi lần đầu mà tha cho ông ta một mạng”.

 

“Hơn nữa ông ta còn là viện phó học viện kiếm thuật Thiên Sơn, nếu cứ giết ông ta ở đây thì quả thật… mặt mũi Thiên Sơn rất khó coi, cũng không có lợi cho sự hòa thuận của giới chính trị và năm đại danh sơn”.

 

Tiêu Chính Văn quay đầu lại nhíu mày nói: “Ồ? Cho hỏi ông là ai đấy?”

 

Ông lão vội bước đến chắp tay nói: “Tôi… Đồng Thiên Thư, trưởng lão chấp sự học viện kiếm thuật Thiên Sơn, mấy ngày trước viện phó Trương xuống núi, tôi chưa thể đi theo kịp lúc nên mới có chuyện viện phó Trương tin và nghe theo lời kẻ xấu…”

 

Ông lão còn chưa nói hết câu, Tiêu Chính Văn lạnh lùng ngắt lời: “Ồ? Nghe lời kẻ xấu? Nếu hôm nay không phải tôi đến đây, không biết nhà họ Lãnh có thể được đòi lại công bằng hay không?”

 

“Người Thiên Sơn các ông tùy tiện cưỡng ép dân lành trên đường, đây là chuyện mà mọi người trong giới võ thuật nên làm sao? Lẽ nào người của mấy đại danh sơn đều có gia giáo này hả?”

 

“Chuyện này…”

 

Đồng Thiên Thư bị mấy câu của Tiêu Chính Văn làm cho nghẹn họng.

 

Quả thật như Tiêu Chính Văn nói, nếu không có Tiêu Chính Văn thì hôm nay cháu dâu của nhà họ Lãnh chắc chắn sẽ bị dẫn đi.

 

Còn khách mời ở đó cũng đừng hòng sống sót.

 

Đây chính là sự ngang ngược của Thiên Sơn.

 

“Cậu Tiêu, chúng ta đều là người luyện võ, ít nhiều gì cũng có hơi kích động nên mong cậu Tiêu nể…”

 

“Kích động? Ông bảo cái này là kích động sao?”

 

Tiêu Chính Văn lạnh lùng trừng mắt nhìn Đồng Thiên Thư,

ánh mắt toát lên tia sát khí.

 

Sau đó chắp một tay sau lưng chỉ vào Trương Hồng Học nói: “Đường đường là viện phó học viện kiếm thuật Thiên Sơn, ông ta sẽ bị kẻ xấu che mắt sao? Tôi cảm thấy rất khó hiểu”.

 

“Tôi nghĩ vị viện phó Trương này đã biết sự thật trước đó, sở dĩ vẫn muốn làm thế chắc là vì muốn làm nên uy danh của Thiên Sơn với giới thế tục, để người trong thiên hạ đều nhìn thấy sự ngang ngược của Thiên Sơn”.

 

“Để tất cả người dân Hoa Quốc đều biết Thiên Sơn có thể xem thường pháp luật Hoa Quốc, có thể tùy ý cướp bóc giết người, chắc tôi không nói sai đâu nhỉ?”

 

Tiêu Chính Văn vừa giẫm lên mặt Trương Hồng Học, vừa lạnh lùng hỏi.

 

Thấy thế sắc mặt Đồng Thiên Sơn càng trở nên khó coi hơn.

 

Tiêu Chính Văn không phải đạp lên mặt Trương Hồng Học mà là đang đạp lên thể diện của cả Thiên Sơn.

 

Lúc này đã có rất nhiều phóng viên của các đài truyền hình và hơn hai mươi máy quay đang phát sóng trực tiếp cho cả nước.

 

Tiêu Chính Văn còn cố ý nói lớn thân phận Trương Hồng Học và hai chữ Thiên Sơn để tất cả mọi người biết rõ cho dù là Thiên Sơn hay Trương Hồng Học thì mọi người đều bình đẳng trước luật pháp.

 

“Cậu Tiêu, lẽ nào cậu thật sự không nể mặt Thiên Sơn được sao?”

Đồng Thiên Thư nghiến răng thấp giọng nói.


trước sau
Bình luận văn minh lịch sự là động lực cho tác giả. Nếu gặp chương bị lỗi hãy "Báo lỗi chương" để BQT xử lý!
Sử dụng gói vip bạn sẽ được phép tắt hết quảng cáo khi đọc truyện