Chiến Thần Đỉnh Cấp

Nghi Thức Giác Ngộ


trước sau

CHƯƠNG 3: NGHI THỨC GIÁC NGỘ

Ngày mai chính là nghi lễ giác ngộ võ hồn của Diệp gia rồi.

Nhưng trước đó, Diệp Hàn còn cần đến một nơi, đó chính là khu rừng nhỏ đã gặp ông lão.

Tuy nhiên, lúc cậu tới, lại phát hiện khu rừng nhỏ trống không, huyệt mộ của cậu cũng bị người ta lấp lại, chỉ còn lại bia mộ trống rỗng.

Mà ông lão kia, đương nhiên cũng biến mất không còn tung tích!

"Ông lão thần bí kia, nhất định có liên quan tới việc trọng sinh của ta, ông ấy rốt cuộc là ai?"

Diệp Hàn cẩn thận suy tư chốc lát, lại không tìm thấy chút ký ức nào liên quan tới ông lão đó. Nhưng mà, thế gian này có không ít người có phương pháp giả trang cao thâm, cho nên dịch dung cũng không tính là gì.

Tiếp đó, cậu lại tìm kiếm trong khu rừng nhỏ nửa ngày, nhưng không có bất kỳ manh mối nào.

Bất đắc dĩ, cậu chỉ có thể quay về Liên Vân thành.

...

Sáng sớm hôm sau, Diệp Gia đã rất náo nhiệt, vì hôm nay là ngày những người trẻ giác ngộ võ hồn, nghi thức giác ngộ võ hồn này, một năm một lần.

Hơn nữa, ba đại gia tộc khác ở Liên Vân thành cũng chọn cùng ngày này để cử hành nghi thức giác ngộ võ hồn, ngay cả Liên thành chủ phủ cũng sẽ miễn phí giác ngộ võ hồn cho dân thường đã tới tuổi, cho nên không chỉ Diệp gia náo nhiệt, mà là cả Liên Vân thành.

Dựa theo tục lệ, nghi lễ giác ngộ võ hồn của Diệp gia đều được cử hành ở sân luyện võ, thời gian mắt thấy sắp tới rồi, cho nên Diệp Hàn nhanh chóng ra cửa đi tới sân luyện võ.

"Chào buổi sáng, Diệp Hàn ca!"

"Tối qua Diệp Hàn ca bị thương quay về, không nghĩ tới mới một ngày đã phục hồi rất tốt rồi, thật sự lợi hại."

"Diệp Hàn ca không hổ là đệ nhất thiên tài của Diệp gia ta, mười hai tuổi đã đạt được tầng thứ nhất Khai Võ Cảnh, hôm nay giác ngộ võ hồn, không chừng sẽ là võ hồn cấp cam."

"Haha, trong lịch sử Liên Vân thành ta, còn chưa từng có võ hồn trực tiếp giác ngộ tứ phẩm cấp đỏ trở lên đâu, nhưng nếu là Diệp Hàn ca, không chừng có thể."

"Đúng đúng, ít nhất là võ hồn tam phẩm cấp đỏ, không chừng là tứ phẩm cấp đỏ đâu."

Trên đường, không ít con cháu, huynh đệ trẻ tuổi chủ động chào hỏi với Diệp Hàn, vừa nghĩ là biết địa vị của Diệp Hàn ở Diệp gia như thế nào.

Những người này tôn kính cậu như vậy, một tiếng nửa tiếng đều là Diệp Hàn ca, không phải vì cậu là con cháu dòng chính Diệp gia, mà là vì thực lực của cậu, đây chính là thế giới cường giả vi tôn.

Thực lực của ngươi mạnh, thì có thể đạt được sự tôn trọng!

Diệp Hàn đã thấy mà không thể trách với chuyện này, cậu kiếp trước không phải cũng vậy sao?

Rất nhanh, cậu đã tới sân luyện võ của Diệp gia, lúc này ở đây đã là biển người, còn có không ít người đang lục tục tới.

Diệp gia mặc dù không lớn, nhưng dòng chính thêm các chi cũng có mấy trăm người, lần này chỉ giác ngộ võ hồn cũng có gần mười người.

Giác ngộ võ hồn trước đây, thực ra người tới không nhiều, nhưng lần này có Diệp Hàn, cho nên không ít người tới.

"A, Diệp Hàn tới rồi."

Trong sân luyện võ, một người trung niên nhìn thấy Diệp Hàn thì lập tức mang theo khuôn mặt tươi cười đi tới.

"Đại bá."

Diệp Hàn nhanh chóng chào hỏi.

Người trước mặt, là trưởng tử của lão gia tử Diệp gia - Diệp Hải, là gia chủ đương nhiệm của Diệp gia, đã phá vỡ được giới hạn Khai Võ Cảnh, đạt được Linh Võ Cảnh, võ hồn của ông, là võ hồn khí - liệt diễm đao - thất phẩm cấp đỏ.

Đương nhiên, khi Diệp Hải giác ngộ võ hồn trước đây chỉ là võ hồn tam phẩm cấp đỏ mà thôi, sau này một đường đột phá, võ hồn cũng thăng lên thất phẩm cấp đỏ, thực lực xem như không tệ.

"Được, con đạt được Khai Võ Cảnh vào hai năm trước, dùng hai năm để củng cố nền móng, chỉ cần giác ngộ võ hồn, vậy con không cần áp chế cảnh giới, có thể tu luyện bình thường rồi." Diệp Hải nói.

Diệp Hiện nhẹ gật đầu, cậu trước đây cũng làm như vậy, chỉ có đạt tới Khai Võ Cảnh, đồng thời đủ mười bốn tuổi mới có thể giác ngộ võ hồn.

Chỉ cần cậu muốn, cậu có thể nhanh chóng đột phá tầng ba Khai Võ Cảnh, nhưng không cần thiết phải như vậy, vì nền móng rất quan trọng.

Chỉ có nền móng vững chắc, sau này tu luyện mới nhanh hơn người bình thường, nếu không vững chắc sau này sẽ xuất hiện rất nhiều vấn đề.

Mấy tộc lão Diệp gia ở phía trên, sau khi nhìn
thấy Diệp Hàn tới cũng không nhịn được nhỏ giọng nghị luận.

"Thiên phú của Diệp Hàn cao nhất ở Diệp gia ta, lần này nhất định có thể đạt được thành tích tốt."

"Không sai, có lẽ có thể giác ngộ võ hồn tứ phẩm cấp đỏ!"

"Nếu trực tiếp giác ngộ võ hồn ngũ phẩm cấp đỏ, vậy thì càng tốt, đến lúc đó, Diệp gia ta đương nhiên có thể quật khởi, trở thành gia tộc lớn nhất ở Liên Vân thành."

Vài tộc lão này, kỳ vọng cực kỳ cao vào Diệp Hàn.

Lúc này, Diệp Hải dò xét bốn phía một cái, phát hiện thế hệ trẻ đạt tới Khai Võ Cảnh đều đã tới.

"Đều đến đủ rồi, mang bia đá giác ngộ tới." Diệp Hải nói lớn.

Tiếp đó, có hai người luyện võ Diệp gia hợp sức vác một tấm thạch bài lên, đặt ở trung tâm sân luyện võ.

"Cuối cùng sắp bắt đầu rồi, Lượng nhà ta tháng trước vừa đột phá Khai Võ Cảnh, cũng xem như kịp rồi."

"Ai, tiểu tử nhà ta cả ngày ăn chơi lêu lổng, không bằng một phần của Diệp Hàn. Mười lăm tuổi mới bắt đầu Khai Võ Cảnh, trễ một năm, nếu tiểu tử này không hợp tác, ta quay về sẽ tẫn nó một trận.

"Nói ra thì lần này hạt giống của Diệp gia chúng ta không ít, trừ Diệp Hàn, còn có hai người cũng rất tốt, đều đạt tới Khai Võ Cảnh vào mười ba tuổi."

Người xung quanh bắt đầu xì xào bàn tán, có chút ồn ào.

"Im lặng!"

Diệp Hải đột nhiên quát to một tiếng, sau đó, cả sân luyện võ liền nhanh chóng yên tĩnh lại, có thể thấy được chút uy tín của gia chủ.

"Hôm nay là ngày giác ngộ võ hồn của thế hệ trẻ Diệp gia, hễ là người đạt tới yêu cầu thì đều có thể lên đài, mấy năm nay, võ hồn Diệp gia ta giác ngộ đều chưa từng vượt qua tứ phẩm cấp đỏ, hy vọng lần này có thể phá vỡ kỷ lục." Diệp Hải nói lớn.

Trong lịch sử Diệp gia, cũng có một người trực tiếp khai mở võ hồn tứ phẩm cấp đỏ, đó chính là lão gia tử Diệp gia.

Mọi người nghe nói, lão gia tử Diệp gia cũng đột quá tới Khai Võ Cảnh vào lúc mười hai tuổi, nếu so sánh nghiêm túc, Diệp Hiện còn sớm hơn lão gia tử một tháng, cho nên Diệp Hàn được xem là hy vọng của mọi người.

"Được rồi, lời nói vô ích cũng không nói nhiều, bắt đầu nghi thức."

Diệp Hải nói xong, trực tiếp dẫn đầu toàn bộ sân luyện võ bắt đầu hoạt động tế trời, hi vọng ông trời có thể phù hộ Diệp gia.

Rất nhanh, nghi thức tế trời kết thúc, sau đó là thời khắc thế hệ trẻ giác ngộ võ hồn.

Ngoại trừ Diệp Hàn, chín người khác đều xắn tay áo lên, hy vọng có thể giác ngộ một võ hồn không tệ, hoặc là cấp bậc võ hồn cao một chút.

Nhưng, Diệp Hàn lại không để ý, cậu chỉ có một yêu cầu, đó chính là đao, vì kiếp trước cậu chính là Phần Thiên Lưu Diễm đao, trong ký ức của cậu có không ít võ học về đao pháp.

"Được rồi, Diệp Lượng, lên đài giác ngộ võ hồn!"

Lúc này, Diệp Hải đột nhiên gọi.

Ngay sao đó, một thiếu niên bước lên lôi đài.

Mỗi năm đều có tổ chức giác ngộ võ hồn cho nên thiếu niên cũng không xa lạ, hắn ta trực tiếp đi đến trước thạch bài giác ngộ, sau đó đặt tay lên trên, đồng thời lưu chuyển một chút chân khí ra ngoài.

"Xoẹt!"

Bia đá giác ngộ bắt đầu hiện lên ánh sáng màu đỏ, nhưng chỉ lóe hai lần rồi ngừng, sau đó một hư ảnh ngưng tụ trên đỉnh đầu thiếu niên.

Đây là một con rắn màu đỏ, trên người có mấy chục vết hằn ngang, mọi người lại không xa lạ với điều này.

---

trước sau
Bình luận văn minh lịch sự là động lực cho tác giả. Nếu gặp chương bị lỗi hãy "Báo lỗi chương" để BQT xử lý!
Sử dụng gói vip bạn sẽ được phép tắt hết quảng cáo khi đọc truyện