Chiến Thần Đỉnh Cấp

Tháp Tôi Hỏa


trước sau

CHƯƠNG 41: THÁP TÔI HỎA

Sau khi nhận lấy xong xuôi, Diệp Hàn lại đem số tiền trên người đổi lấy điểm tích lũy của học viện Thiên Nhất, chỉ để lại mười nghìn lượng bạc.

Dùng tiền đổi lấy điểm tích lũy, chính là lấy một đổi một, Diệp Hàn bỏ ra năm mươi nghìn bạc, đổi được năm mươi nghìn điểm tích lũy.

Thế nhưng nếu mà đem điểm tích lũy đổi thành hỏa năng thì là mười đổi một.

Nói cách khác thì năm mươi nghìn điểm này chỉ có thể đổi được năm nghìn hỏa năng.

"Tiền đây, thật đúng là nhanh!"

Diệp Hàn bất đắc dĩ lắc đầu.

Lúc nãy ba người bọn hắn mặc dù không đạt được hỏa năng, nhưng Diệp Hải cũng cho ba người bọn hắn hai mươi nghìn lượng bạc, nếu đem đổi điểm tích lũy thì cũng được hai mươi nghìn điểm.

Hai mươi nghìn điểm tích lũy này đủ để họ dành thêm một chút thời gian ở bên trong tháp Tôi Hỏa.

Tháp Tôi Hỏa chính là nơi tốt để tu luyện một cách nhanh chóng, đệ tử hàn môn, bình thường chắc là sẽ không thường xuyên đi vào nơi này tu luyện, bởi vì quá tốn tiền!

Tuy nhiên, một số ít những đệ tử thế gia vọng tộc kia thì khác, số tiền trên người bọn họ không nhỏ, thậm chí có người còn vượt qua con số một trăm lượng bạc.

Như cái tên Hoắc Chung kia, gia tộc cho hắn hai trăm lượng bạc tiêu vặt, về sau mỗi tháng còn không ngừng sai người mang đến.

Hai trăm lượng bạc đấy đủ để ở trong tháp Tôi Hỏa tu luyện mười ngày!

"Nghe nói, khoảng thời gian mới vào trường vô cùng quan trọng, bởi vì có thể sẽ có giải thi đấu ngoại môn, chỉ có những để tử ngoại môn đến học viện không quá hai năm mới có thể tham gia, nếu như ở đó thể hiện hết tài năng, có thể may mắn sẽ được vị đạo sư nào đó vừa ý, thậm chí còn có trưởng lão ra mặt..."

Nghĩ vậy, Diệp Hàn liền có thêm động lực, chỉ cần đươc trưởng lão học viện Thiên Nhất vừa ý, về sau hắn còn lo thiếu tiền với hỏa năng hay sao?

Chỉ cần có tài nguyên tu luyện không ngừng, như vậy hắn có thể rất nhanh đột phá, điều này tiết kiệm rất nhiều thời gian.

Sau khi tìm hiểu, cuối cùng Diệp Hàn đã tìm được tháp Tôi Hỏa. Chỉ có điều, tòa tháp này cũng không cao, dường như chỉ có bốn tầng mà thôi.

Diệp Hàn đứng bên ngoài cửa nhìn một lát.

"Sư đệ là tân sinh à?"

Một gã đệ tử ngoại môn đi tới.

Diệp Hàn khẽ gật đầu, cảm nhận được nhiệt độ bên ngoài tòa tháp.

"Tháp Tôi Hỏa này chia làm bốn tầng, tiến vào tầng thứ nhất, một phút sẽ tiêu hao một điểm hỏa năng, tầng thứ hai thì là một phút mười điểm, tầng thứ ba là một phút môt trăm điểm. Nếu mà có đủ thời gian thì vẫn là nên ở tầng thứ nhất tu luyện." Đệ tử ngoại môn này tốt bụng nhắc nhở.

Tháp Tôi Hỏa là chuẩn bị cho những người muốn đột phá nhanh chóng, càng lên cao hiệu suất tự nhiên càng cao, nhưng giá cả cũng tăng lên gấp 10 lần.

Hơn nữa, hiệu quả của tầng thứ hai thực sự không phải là gấp mười lần tầng thứ nhất, chẳng qua là gấp năm lần mà thôi, cho nên dành thời gian ở tầng thứ nhất tương đối tốt hơn một chút.

"Cảm ơn sư huynh!"

Sau khi Diệp Hàn chắp tay thi lễ với người này, thì liền đi vào tháp Tôi Hỏa.

"Vị sư đệ này vậy mà có được mười bảy nghìn hỏa năng, chắc là con cháu của vọng tộc, thật sự đáng hâm mộ."

Vị để tử ngoại môn này cảm thán một câu, sau đó rời đi, lúc Diệp Hàn chắp tay thi lễ, hắn đã liếc nhìn thẻ hỏa năng.

Lúc này, Diệp Hàn đã đi vào bên trong tháp, thẻ hỏa năng trong tay tự động phát ra ánh sáng bao trùm lấy hắn.

Vừa rồi lúc tiến vào, hắn đã thấy một tấm bảng nói rằng nhất định phải ra ngoài trước khi hỏa năng tiêu hao hết, nếu không sẽ ảnh hưởng đến tính mạng.

Diệp Hàn nhìn thấy, thế nhưng hắn cũng không lo lắng, bởi vì thẻ hỏa năng của hắn đủ để ở tầng thứ nhất tu luyện mười ngày.

"Nhiệt độ ngọn lửa của tháp Tôi Hỏa này thật sự kỳ diệu, không những được rèn luyện thể chất, còn có thể tăng tốc độ và mức độ luyện hóa của đan dược, càng có thể tu luyện nhanh hơn, nếu ở trong này mười ngày, nói không chừng có thể trực tiếp đột phá đến Võ cảnh tầng thứ tám.

Mắt Diệp Hàn có chút nhíu lại, tùy tiện tìm một chỗ ngồi xuống, sau đó nuốt một viên đan dược, bắt đầu tu luyện.

Trước khi đến học viện Thiên Nhất, Diệp Hàn đã bỏ ra mấy chục nghìn lượng
bạc để mua đan dược, sau đó lại dùng vài xu mua một ít.

Chẳng qua là mỗi lần sau khi người học võ đột phá, độ khó của việc tu luyện sẽ tăng lên rất nhiều, hắn cảm giác đột phá đến Võ cảnh tầng thứ tám có một chút gian nan.

Thời gian tới, ngoại trừ những việc cần thiết như ăn, uống và đi vệ sinh, thời gian còn lại hắn đều ở trong tháp Tôi Hỏa, mỗi ngày chỉ ngủ ba giờ.

Một đối đãi này, chính là mười ngày!

"Vù vù, đan dược đã tiêu hao hết, nhưng muốn mở Võ cảnh tầng thứ tám thì có chút khó khăn!" Diệp Hàn mở mắt.

Thời gian mười ngày này, hắn đã đột phá Võ cảnh tầng thứ sáu đến Võ cảnh tầng thứ bảy, sau đó lại phá vỡ mọi thứ đạt đến đỉnh cao của Võ cảnh tầng thứ bảy!

Chỉ có điều, đan dược hắn đã xài hết, cho dù ở lại tòa tháp này hai ngày, cũng không thể đột phá được, cho nên liền lựa chọn từ bỏ.

Đúng lúc này...

"Ngươi quả nhiên là ở đây!"

Một thanh âm quen thuộc truyền đến, trước cửa tháp Tôi Hỏa có một bóng người đi tới, Diệp Hàn vừa nhìn liền nhận ra người đó chính là Tiêu Thu Thủy.

"Sư tỷ, có chuyện gì sao?" Diệp Hàn hỏi.

"Ngươi còn thảnh thơi hỏi ta có việc gì sao, ngươi không biết ba người trong gia tộc của ngươi bị đánh sao?" Tiêu Thu Thủy hai tay chống nạnh nói.

"Ba người, bọn người Diệp Phương sao?" Diệp Hàn cau mày hỏi.

"Đúng!"

Tiêu Thu Thủy gật đầu nói: "Mỗi một lần tân sinh nhập học, những lão sinh sẽ đến tống tiền, ba người đi cùng ngươi không đưa cho chúng, cho nên đã bị đánh!"

"Làm sao có thể, Diệp gia ta ở học viện Thiên Nhất có lẽ cũng có mấy người trong tộc, bọn hắn đâu?" Diệp Hàn kinh ngạc hỏi.

"Ngươi không cần phải thắc mắc, chính bọn hắn đã đánh ba người trong tộc ngươi, bọn hắn bây giờ là đệ nhất tùy tùng ngoại môn."

"Là bọn hắn?" Diệp Hàn mở to hai mắt.

Mấy người đó thật to gan, Diệp Phương dù gì cũng là con trai của gia chủ Diệp Hải - người đứng đầu Diệp gia, lại giúp đỡ người ngoài đánh người tộc mình, muốn chết rồi!

Lập tức, Diệp Hàn nhanh chóng rời khỏi tháp Tôi Hỏa, đi về phía ngoại môn.

"Lúc trước đệ nhất ngoại môn là Vương Bá Thiên, về sau hắn tới nội môn, đệ nhất liền đến phiên một đệ tử vọng tộc Hoắc Chính, Hoắc Chính này là ca ca của Hoắc Chung - người đứng thứ hai trong bảng xệp hạng tân sinh lần này!"

Tiêu Thu Thủy vừa đi theo bên cạnh Diệp Hàn vừa nói.

"Thì ra là thế!"

Diệp Hàn lập tức đã hiểu rõ moi chuyện.

Mấy người trong tộc Diệp gia, xem ra là muốn trèo cửa vọng tộc, cho nên mới khi dễ đệ tự gia tộc của chính mình.

Nếu là những người khác, Diệp Hàn chẳng muốn quản, nhưng Diệp Phương là đệ đệ trong tộc của hắn, việc này cũng không thể cứ như vậy cho qua.

Rất nhanh sau đó, hắn liền bắt gặp được một đám đệ tử ngoại môn, vây quanh mấy người.

"Diệp Phương, tuy học viện cấm cướp đoạt tài sản của người khác, nhưng cũng không cấm đánh nhau, các ngươi nếu không giao ra, thời gian sau này chỉ sợ khó sống!" Một thanh niên tóc dài lên tiếng.

"Các ngươi mang danh là người Diệp gia, vậy mà nịnh nọt, làm chân chó của vọng tộc, còn có tự tôn sao?" Diệp Phương phản bác đối phương một câu.

Sau đó vài giây, thanh niên tóc dài liền vung tay tát hắn một cái thật mạnh.

trước sau
Bình luận văn minh lịch sự là động lực cho tác giả. Nếu gặp chương bị lỗi hãy "Báo lỗi chương" để BQT xử lý!
Sử dụng gói vip bạn sẽ được phép tắt hết quảng cáo khi đọc truyện