"Quẹt thẻ hay dùng chi phiếu?" Người phục vụ trông rất chuyên nghiệp, mỉm cười dịu dàng hỏi.
Không phải là cô ta đang nịnh nọt.
Nhưng ở nơi này, cô ấy học cách đối xử bình đẳng với tất cả khách hàng, rốt cuộc thì ít người có thể đến đây là kẻ ngốc.
"Quet the."
“Được rồi thưa anh, xin anh chờ một chút.” Người phục vụ gật đầu, sau khi đóng gói hàng hóa, cô ta lấy máy POS ra, đặt trước mặt Dương Kiến Nghiêm.
"Quẹt thẻ thật sao?" Trương Linh Uyển có chút kinh ngạc.
Sáu tỷ để mua cặp óc chó này, cô ta cũng không nỡ mua.
"Em cứ xem cậu ta tự vả đến sưng mặt đi." Chu Kiên Phùng ở bên cạnh lộ ra vẻ khinh thường, ông ta không tin Dương Kiển Nghiêm có thể lấy ra được sáu tỷ.
Phàm là người có chút đầu óc sẽ không nói ra bản thân có tài sản trăm tỷ đồ.
Hiển nhiên, người này đầu óc có vấn đề.
Nhưng khi cô phục vụ xinh đẹp mỉm cười gật đầu đưa hàng cho Dương Kiến Nghiêm, Chu Kiên Phùng đã vô cùng sửng sốt.
"Người đẹp, cô có chắc anh ta quẹt thẻ thành công không?"
“Thưa ông, có vấn đề gì sao?” Người phục vụ nhìn Chu Kiên Phùng với vẻ khinh thường, những chuyện xảy ra vừa rồi, cô ta đều nhìn thấy hết.
So với bây giờ, cô ta càng cảm thấy Dương Kiển Nghiêm thuận mắt hơn.
“Không, không vấn đề gì” Chu Kiên Phùng nuốt nước miếng.
Nơi như thế này chắc chắn sẽ không làm việc qua loa, hàng đều đã giao cho Dương Kiến Nghiêm, chắc chắn là đã quẹt thẻ thành công rồi.
"Anh quẹt thật sao, anh không phải ngốc đấy chứ!" Hứa Khinh Tử cũng sững sờ, không ngờ Dương Kiến Nghiêm lại mua nó, hơn nữa anh còn quẹt thẻ thành công.
"Vậy nếu không mua thật, em còn thích cái gì sao?" Dương Kiển Nghiêm nhìn xung quanh, cuối cùng anh nhìn thấy một sợi dây chuyền cách đó không xa.
"Ngôi sao sa mạc".
Nhìn viên kim cương màu vàng đất ánh vàng lóng lánh, anh vừa nhìn đã thích ngay.
"Thưa anh, anh quả thật có mắt nhìn"
Người phục vụ xinh đẹp vừa tiếp Dương Kiến Nghiêm lập tức giới thiệu: “Mặc dù sợi dây chuyền này không phải đá quý, nhưng những viên kim cương trên sợi dây chuyền là tinh khiết tự nhiên và được nhập khẩu từ Gamma.
Những viên kim cương màu vàng phù hợp với màu da của chủng tộc da vàng của chúng ta.
Tôi tin rằng vợ của ngài đeo nó nhất định sẽ là cực phẩm"
Ngay cả khi ánh mắt của Hứa Khinh Tử nhìn qua, vẫn có ánh sáng lóe lên sâu trong đáy mắt cô.
Phụ nữ rất thích trang sức, đây là chân lý muôn thuở.
"Mua"
"Thưa anh, giá của sợi dây chuyền này là chín tỷ.
Vì nguồn hàng đặc biệt cho nên không đổi, có thể hoàn tiền”
"Không sao, gói lại đi".
"Được, vui lòng đợi một chút."
Sau đó Dương Kiến Nghiêm lại bắt đầu quẹt thẻ.
Chỉ trong ba phút.
Đã quẹt hết mười bốn tỷ.
Trương Linh Uyển nhìn đến ngây ngốc.
Chu Kiện Phòng đó cũng chết lặng.
Ngay cả nhịp thở của Hứa Khinh Tử cũng trở nên gấp gáp.
Cô ngây người nhìn Dương Kiến Nghiêm, thật lâu cũng không thể thốt lên.
“Em ngốc à?” Dương Kiển Nghiêm nhắc nhở.
"Anh đang làm cái gì đấy!"
Hứa Khinh Tử nhìn chằm chằm Dương Kiển Nghiêm trách mắng: "Anh tưởng tiền từ trên trời rơi xuống sao? Em không cần!"
"Tiền là quan trọng, nhưng cũng không bằng vợ nhà anh thích" "Đáng ghét.." Hai má Hứa Khinh Tử đỏ bừng, nhàn nhạt trợn mắt, nhưng lập tức thở dài: "Nhưng.." Nhưng nó rất đắt.
Cô thực sự không muốn tiêu tiền vào việc này.
Tuy nhiên, lúc này Dương Kiến Nghiêm không để ý đến Hứa Khinh Tử, mà nhìn Trương Linh Uyển và Chu Kiên Phùng, anh cười nói: "Trương Linh Uyển phải không, cô không phải bạn của Khinh Tử sao? Đã gặp nhau rồi, cùng mua chút đồ gì đi?".
Nhân viên phục vụ xinh đẹp rất hiểu chuyện, nhanh chóng lấy ra một sợi dây chuyền từ trong quầy, tuy rằng màu sắc và tay nghề không bằng cái vừa rồi nhưng thoạt nhìn cũng thuộc loại hàng cực phẩm.
Cô ta đưa cho Trương Linh Uyển điềm nhiên nói: "Thưa cô, sợi dây chuyền này cũng rất quý giá.." Trương Linh Uyển nhìn giá cả.
"Bốn tỷ rưỡi" Cô ta nuốt nước bọt.
Sau đó, cô ta háo hức nhìn Chu Kiên Phùng, kéo lấy góc áo của người đó, làm nũng, nói: "Chồng, người ta cũng muốn."
"Trương Linh Uyển, em xem bỏ ra mấy tỷ mua cái thứ này có đang không chứ” Chu Kiên Phùng ngượng nghịu cười.
Đùa gì chứ, Trương Linh Uyển là một người nổi tiếng trong giới, nhưng ông ta cũng chỉ là chơi đùa mà thôi.
Bỏ ra mấy trăm triệu thì xong rồi,