Tiếng kêu gào thảm thiết bỗng vang khắp cả phòng bao.
Cậu chủ Hàn – Hàn Phong, lúc này đã mất cả một bên tóc, biến thành hói nửa đầu.
Vì đau đớn, mồ hôi trên mặt chảy xuống như thác nước.
Hình Chí Nghị nổi trận lôi đình, ánh mắt nhìn chăm chăm vào Trần Thái Nhật.
“Mẹ kiếp! Dám coi lời của tao như gió thoảng qua tai! Mày đụng vào một cọng lông của cậu ấy…”
Còn chưa dứt lời, Hàn Phong bị Trần Thái Nhật bóp cổ trong tay liền gầm lên giận dữ, cắt ngang lời uy hiếp của Hình Chí Nghị.
“Đừng nói gì nữa cả, nói nữa thì ngay cả một bên tóc còn lại của ông đây cũng mất đấy!”
Hàn Phong thầm mắng Hình Chí Nghị xối xả trong lòng.
Có lẽ tên này võ công thì cao, nhưng chỉ số thông minh có vấn đề!
Bây giờ cái mạng nhỏ của hắn đang phụ thuộc vào suy nghĩ của Trần Thái Nhật, tình thế mạnh hơn ai khác.
Tên khốn Hình Chí Nghị này còn có thời gian ở đó giả vờ giả vịt.
Còn tiếp tục giả vờ, trước khi bọn họ đánh nhau, người chết trước chắc chắn là con tin như hắn.
Hình Chí Nghị nghe tiếng quát mắng của Hàn Phong, bỗng chốc cũng tỉnh táo lại.
Bây giờ uy hiếp Trần Thái Nhật, nếu đối phương không cẩn thận bóp chết Hàn Phong.
Thì tiền công đấu võ bảy trăm triệu tệ phải đòi ai đây?
Tiền vé tàu tìm ai thanh toán đây?
Nghĩ đến việc mất hết lợi ích, Hình Chí Nghị cũng không dám nói gì nữa, chỉ giữ chặt thanh kiếm, ánh mắt nhìn chằm chằm vào Trần Thái Nhật, duy trì tư thế sẵn sàng chiến đấu.
Ngay sau đó, Trần Thái Nhật trở thành người điều khiển tình thế.
Anh nhìn về phía Hàn Phong ở trước mặt đã bị dọa đến sợ hãi.
“Tôi có câu hỏi muốn hỏi anh, tốt nhất anh nên trả lời thành thật, nếu không, tôi không dám đảm bảo an toàn của anh”.
Hàn Phong vội gật đầu, lúc này mà giả vờ nữa thì thật sự biến thành kẻ đầu trọc mất.
Trần Thái Nhật suy nghĩ chốc lát.
“Trương Mỹ Vi đi đâu rồi? Hôm nay rốt cuộc tại sao lại không đến, đừng nghĩ dùng lời nói dối để qua mặt tôi”.
Toàn thân Hàn Phong run rẩy, liếc nhìn Trần Thái Nhật, cùng lúc mặt lộ ra sự đau khổ, khẽ thở dài một hơi.
“Mợ tôi bị gia chủ giam lỏng rồi”.
Trần Thái Nhật nhướng mày.
Quả nhiên đã có chuyện xảy ra.
Dưới sự uy hiếp của cái chết cận kề, Hàn Phong kể chi tiết sự việc.
Lần đầu võ này của nhà họ Hàn là chuyện quan trọng, quyết định người được chọn làm gia chủ kế nhiệm.
Đường đường là gia chủ của gia tộc hoa lan thứ hai nhà giàu hoàng kim, có thể nắm trong tay tài sản đến gần hơn trăm tỷ tệ, quyền thế ngút trời!
Trương Mỹ Vi là phu nhân mới của gia chủ Hàn, lại có một đứa con trai ruột – Hàn Vũ Bằng làm người ứng cử.
Để tương lai của mình và con trai có thể nắm quyền nhà họ Hàn, đương nhiên bà ta không từ thủ đoạn.
Nhưng bà ta lại nóng lòng đến mức không đợi đấu võ kết thúc, thì đã ra tay trước.
Cách làm của bà ta là bỏ độc vào thức ăn của Hàn Tâm Nhụy.
Bà ta tính toán kế hoạch hoàn hảo, với hai phương án chuẩn bị.
Bỏ ra cái giá trên trời tìm cao thủ, là để bảo đảm chiến thắng trên buổi đấu võ.
Ra thẳng chiêu hiểm ở nhà, muốn khiến cho Hàn Tâm Nhụy đi đời nhà ma, vậy thì ngay cả tiền đấu võ cũng tiết kiệm được.
Không thể nói là không thông minh!
Quả nhiên lòng dạ phụ nữ là thâm độc nhất.
Đáng tiếc, để chuẩn bị đích thân xuống sân đấu võ, bình thường