Lúc đầu, sau khi Hàn Tâm Nhụy tỏ tình với Trần Thái Nhật liền rời đi vào ngày hôm sau và đi lên phía Bắc Yến Kinh để giải quyết công việc của gia đình mình.
Bây giờ nghĩ lại, hẳn là liên quan đến việc thu xếp người thừa kế của gia tộc.
Một cô gái trẻ tu luyện võ công đến độ tẩu hoạ nhập ma, nếu không có Trần Thái Nhật thì cô ấy đến mạng cũng chẳng còn.
Ý chí khổ luyện này thật đáng kinh ngạc, nhưng đằng sau chắc hẳn đã phải trải qua đủ thăng trầm của gia đình.
Các gia tộc lớn ở Yến Kinh khi xác lập người thừa kế, quy tắc bất thành văn là ưu tiên con trai trước.
Nhưng hoàn cảnh của nhà họ Hàn khá đặc biệt.
Trương Mỹ Vi là mẹ kế của Hàn Tâm Nhụy, không phải mẹ ruột.
Từ tính cách lạnh lùng và cứng rắn trước đây của Hàn Tâm Nhụy, e là cô ấy đã phải chịu rất nhiều bất bình khi ở nhà.
Một khi con trai của Trương Mỹ Vi là Hàn Vũ Bằng trở thành gia chủ kế nhiệm của nhà họ Hàn.
Trương Mỹ Vi đó khác nào biến thành “Thái hậu” của nhà họ Hàn!
Tới lúc đó, Hàn Tâm Nhụy chắc chắn sẽ trải qua nửa đời còn lại trong cảnh hoang tàn.
Từ hành vi Trương Mỹ Vi nóng lòng muốn chèn ép con gái riêng của mình có thể đoán được...!
Nếu Hàn Tâm Nhụy thua, kết cục sẽ còn tồi tệ hơn Tiêu Mai năm đó.
Trần Thái Nhật thường sẽ nghĩ đến đêm hôm đó.
Hàn Tâm Nhụy tình sâu nghĩa nặng, dịu dàng thủy chung tựa như bông hoa vừa chớm nở.
Bông hoa đó khẽ khoe với Trần Thái Nhật những cánh hoa xinh đẹp và Nhụy hoa mềm mại.
Nhưng sau khi trở về Yến Kinh, cô ấy lại biến thành một bông hồng có gai.
Trong một cơ duyên, Trần Thái Nhật biết được chuyện nhà họ Hàn.
Vậy trong cuộc thi này, người chiến thắng cuối cùng phải là Hàn Tâm Nhụy!
Bằng thực lực của Trần Thái Nhật, ngay cả khi anh xông thẳng vào nhà họ Hàn, giết chết Hàn Vũ Bằng, Trương Mỹ Vi và toàn bộ đám thuộc hạ cũng là chuyện dễ như trở bàn tay.
Nhưng nếu như vậy, nhà họ Hàn sẽ trở nên hỗn loạn.
Người cùng một gia tộc lại chém giết lẫn nhau, một khi chuyện này bị khơi ra sẽ không cách nào xử lý được.
Hàn Tâm Nhụy giành được vị trí gia chủ, nhưng rất có thể sẽ rơi vào kết cục là gia đình tan nát.
Bố ruột của cô ấy - người đứng đầu nhà họ Hàn hiện tại, Hàn Việt, e là sẽ hận con gái mình suốt đời ngay cả khi ông ta phải khuất phục trước võ công của Trần Thái Nhật.
Vì vậy, cô ấy nhất định phải thắng cuộc thi này, hơn nữa phải thắng hai trên ba hiệp theo quy định của nhà họ Hàn!
Kết quả trận đấu này đương nhiên có thể nằm chắc trong tay Trần Thái Nhật.
Nhưng chỉ còn lại hai hiệp đấu, tình hình của Hình Chí Nghị và Hàn Vũ Bằng rất khó nói.
Thắng hay thua đều có thể xảy ra.
Làm thế nào để giành được quyền chủ động trong tay ở toàn bộ trận đấu?
Nằm vùng là cách tốt nhất!
Trần Thái Nhật đã đối đầu với tử sĩ đến từ bên ngoài một thời gian quá dài.
Loại đối thủ nào đáng sợ nhất?
Tất nhiên là một đối thủ đang rình rập bên mình, chưa bị phát hiện.
Trần Thái Nhật giờ đã trở thành ứng cử viên nặng ký nhất trong tâm trí của Hàn Phong.
Nói cách khác, trong toàn bộ cuộc thi, tuyển thủ mạnh nhất của Hàn Phong thực ra là người của Hàn Tâm Nhụy!
Xem như là Trần Thái Nhật đã kiểm soát được cục diện trước mắt.
Chỉ là chiếc mặt nạ Genko chọn thật sự có chút khiến người ta mất tập trung.
Nhưng nhìn thấy vẻ mặt đáng thương của người đẹp Đông Đảo dễ thương đáng yêu, Trần Thái Nhật còn nói gì được nữa, anh chỉ có thể vỗ vai khen ngợi.
"Cô chọn mặt nạ này được lắm".
Đổi lại là một cái ôm nhẹ nhàng, cũng xứng đáng.
...!
Vào sáng sớm ngày thi đấu, Trần Thái Nhật và Genko đeo mặt nạ, chậm rãi lái chiếc xe do Hàn Phong sắp xếp đến một trang viên ở phía Bắc Yến Kinh.
Là một gia tộc hoa lan hoàng kim, thực lực của nhà họ Hàn trong phạm vi Hoa Hạ đương nhiên là một tay che trời.
Sau khi đi qua cổng chính trang viên tường đỏ ngói vàng, xe chạy năm phút đồng hồ mới đến sàn đấu do nhà họ Hàn xây riêng.
Lúc này, khán đài xung quanh sàn đấu đã chật ních người, từ trên xuống dưới nhà họ Hàn và những người họ hàng có quan hệ huyết thống thân cận nhất đều có mặt.
Gia chủ Hàn Việt tạm thời không tới sàn đấu, Trần Thái Nhật và Genko được Hàn Phong dẫn đến một lều nghỉ ngơi được lập tạm thời.
Có một người đàn ông trẻ tóc cắt ngắn, trông mảnh khảnh yếu ớt, đôi mắt u ám vô hạn, sắc