Trong mắt Trần Thái Nhật loé lên tia sáng, anh nghĩ mãi không ra chuyện đột ngột xảy ra này.
Anh giơ tay lên quạt một cái.
Một cơn gió mạnh chợt thổi qua, cuốn sạch bụi đất trong không trung.
Người đang sống sờ sờ ra đấy.
Bỗng dưng lại tự bốc cháy?
Không khoa học chút nào!
Genko nhìn thấy đồ vật còn sót lại trên đất, vừa định tiến lên nhặt nó.
“Đừng động đậy!”
Trần Thái Nhật chợt lên tiếng ngăn cản.
Genko giật mình, không hề bốc đồng, ngoan ngoãn lùi lại.
Món đồ trên đất đó là thứ duy nhất còn sót lại sau khi Rồng đất tự thiêu.
Lẽ ra trường hợp nếu một người đang sống sờ sờ bị lửa thiêu chết thì thứ còn sót lại sẽ là những thứ như xương sọ, răng, tóc.
Nhưng thi thể không may này ngay cả xương vụn cũng không để lại, ngược lại còn sót lại một hạt đậu.
“Cái này nhìn cũng không giống với hạt xá lị hay là khối xương sọ”.
Anh bước lại gần để quan sát.
Quả cầu trên mặt đất có kích thước chừng “hạt đậu”, bề mặt gồ ghề, màu đen pha chút đỏ, trông giống như chất liệu bán thành phẩm làm từ dung nham sau khi được làm nguội.
Trần Thái Nhật cố quan sát thêm, anh cúi xuống nhặt nó bằng ngón tay.
Trong chốc lát khi ngón trỏ chạm tới quả cầu, ánh mắt Trần Thái Nhật chợt thay đổi.
Kinh ngạc!
Trần Thái Nhật – người luôn giữ được bình tĩnh, cũng không nhớ rõ đã bao lâu rồi bản thân chưa ngạc nhiên.
Bởi vì đầu ngón tay của anh lại cảm thấy...!
Đau?
Kể từ khi bản thân phá vỡ cảnh giới cuối cùng và tu luyện cơ thể tới cảnh giới cấp Thần thì vỏn vẹn đã năm năm rồi anh chưa có cảm giác này!
Quả cầu nhỏ này lại có thể khiến anh bị thương ư?
Trần Thái Nhật càng nghi ngờ hơn, anh nắm quả cầu nhỏ trong lòng bàn tay.
Xèo xèo.
Lòng bàn tay Trần Thái Nhật chợt toả ra từng làn khói xám trôi nhẹ nhàng như lụa.
Genko đứng cạnh cũng đứng hình.
“Chủ nhân! Rốt cuộc đây là gì vậy?”
Trần Thái Nhật tỏ vẻ nghiêm túc, quan sát kĩ quả cầu nhỏ trong lòng bàn tay.
Có thể đốt cháy xuyên qua da mình, nhiệt độ cần đạt tới mức 4000 độ mới làm được, thứ đồ nhỏ nhoi này vừa không có nguồn năng lượng lại không tăng nhiệt độ, sao lại có nhiệt độ cao như này?
Dù Đông Tuyệt có bơm “Axit mạnh” vào trong thuỷ tinh đi chăng nữa thì cũng chỉ có thể để lại một chút vết ăn mòn màu trắng trong lòng bàn tay Trần Thái Nhật.
Mà quả cầu nhỏ này còn mạnh hơn “Axit mạnh”!
Nhìn lại, sàn nhà nơi ban đầu đặt quả cầu nhỏ đã bị cháy thành một lỗ.
“Genko, cầm cây đinh qua thử xem sao”.
Genko ban đầu còn hơi mơ màng, sau đó lập tức phản ứng lại làm theo ý của Trần Thái Nhật.
Cô ấy lấy cây đinh ám khí dài màu ám kim từ trong túi ra.
Cây đinh được làm từ hợp kim địa tâm có độ thuần khiết cao! Là kim loại mạnh nhất trên thế giới hiện giờ.
Khoảnh khắc cô ấy dùng đinh chạm vào quả cầu nhỏ rồi nhấc lên để quan sát.
Hoàn toàn không bị thương.
“Thì ra là vậy”.
Trong lòng Trần Thái Nhật hiểu rõ, rồi lấy cái hộp vuông nho nhỏ từ trong túi ra.
Cái hộp to chừng hộp trang sức thông thường, ánh sáng màu sắc mờ mờ giống như kim loại bình thường.
Nhưng đây lại là hợp kim siêu tinh khiết trăm phần trăm hàng thật giá thật!
Anh bỏ quả cầu nhỏ vào trong hộp kim loại.
Mặt Genko đầy vẻ đau lòng, nhanh chóng cầm lòng bàn tay Trần Thái Nhật để xem xét vết thương.
Làn da trong lòng bàn tay anh đã bị đốt tới mức chảy cả máu, may là diện tích không lớn, cỡ chừng một đồng xu.
Mà một lớp ánh sáng màu vàng nhạt đang rỉ ra một cách như ẩn như hiện trong bắp thịt lòng bàn tay Trần Thái Nhật.
Miệng vết thương đang được chữa trị với tốc độ có thể thấy bằng mắt thường.
Xem ra tối đa một phút là khôi phục lại như ban đầu ròi.
Dù vậy đi nữa thì Genko cũng âm thầm rơi nước mắt.
Trần Thái Nhật nhìn thấy cũng cảm động, hai tay nâng khuôn mặt nhỏ nhắn xinh đẹp, dễ thương của đối phương lên.
“Đừng khóc nữa, chỉ là chuyện nhỏ thôi, chừng vài phút là đến vết sẹo cũng không còn nữa”.
Genko tủi thân lắc đầu, nước mắt rơi như mưa, trông vô cùng xinh đẹp.
Trần Thái Nhật nhìn xung quanh.
“Đi thôi, tối nay xảy ra nhiều chuyện như vậy, khi giải quyết xong tôi cũng muốn ngủ một giấc”.
...!
Trấn Quốc Khí - Thanh Đồng Thần Thụ bình yên vô sự.
Sau khi hai bố con Sài Phong và Sài Tiểu Kiệt trải qua sự truy hỏi chi tiết bằng thủ đoạn đặc biệt của Trần Thái Nhật thì được xác định là những người đáng thương bị bắt trói trên tàu.
Sau khi được chữa trị một cách đặc biệt kết hợp với vài loại đan dược, Trần Thái Nhật đã hồi phục sức khoẻ, giải trừ chất độc trong cơ thể của