Ngày đầu tiên của Hội nghị liên minh hoàng kim.
Các mâu thuẫn trong các liên minh hoàng kim sẽ đồng thời nảy sinh, các gia tộc thách đấu nhau, phương thức sẽ do cả hai bên tự do quyết định.
Bốn gia tộc lớn đứng ra làm trọng tài, trong vòng một ngày, mâu thuẫn phải được giải quyết hoàn toàn bằng cách này.
Nếu trong tương lai xảy ra tranh chấp vì mâu thuẫn này, toàn bộ liên minh sẽ bị tiêu diệt!
Phương thức tàn nhẫn này đã duy trì nội bộ liên minh hoàng kim tương đối hòa bình suốt một năm trời, nhưng ngày hôm nay, nó cũng chính là một họng súng đã giương lên sẵn sàng.
Hầu hết những gia tộc giàu có thách đấu hôm nay đều có mối thù sinh tử.
Thậm chí không ít người còn tích góp nhiều năm chạy đua vũ trang, để chuẩn bị sẵn sàng hạ gục đối thủ trong vòng một ngày.
Gia tộc hoàng kim vốn vang danh ở thành phố Yến Kim, nay lại trở thành một đấu trường đẫm máu.
Trần Thái Nhật khẽ cau mày.
"Nhà họ Vệ chắc chắc đang chịu sự khống chế của nhà họ Phùng, muốn trừ khử phe của Tâm Nhụy trước, sau đó buộc anh phải từ bỏ việc truy sát Phùng Chính Nghĩa.
Loại thủ đoạn quanh co này đúng là không có chút giá trị nào".
Hàn Tâm Nhụy cắn môi.
Chuyện liên quan đến danh tiếng và gia nghiệp của nhà họ Hàn, thư thách đấu của đối phương cũng đã được gửi đến, tuyệt đối không được lùi bước, hơn nữa phía sau còn có nhà họ Phùng...!
"Anh, anh yên tâm, em sẽ không làm mất mặt anh đâu.
Nếu nhà họ Vệ đã có ý định này thì em sẽ tát thẳng mặt bọn họ một cái thật mạnh".
Trần Thái Nhật bình tĩnh mỉm cười.
"Muốn có khí thế như vậy thì phải không ngừng đột phá, khi các em cũng đạt tới cấp Thần, e là đến cả thư thách đấu cũng không một ai dám gửi".
Hàn Tâm Nhụy và Ninh Yên Nhiên nhìn nhau cười.
Cuộc giao đấu như một cái hẹn báo trước, nhưng cách thức chiến đấu không nhất thiết phải là dưới dạng đấu võ, phải đợi đến khi nhà họ Vệ đề xuất tại hiện trường mới biết được.
Thậm chí trước đó, một số gia tộc có mâu thuẫn sâu sắc đã chọn thẳng đấu văn.
Tung xúc xắc, so tài lớn nhỏ, nếu thua thì phải giao toàn bộ tài sản của mình cho đối phương!
Hiện trường không đổ máu, nhưng thực sự rất kích thích.
Động một cái là phá sản như chơi.
Đám người Trần Thái Nhật đứng trong phòng bao VIP, nhìn xuống qua cửa sổ.
Trận thách đấu giữa nhà họ Hàn và nhà họ Vệ là trận thứ ba.
Còn hai trận đấu trước đó, họ có thể quan sát tình hình xem thế nào.
Đinh đoong!
Bây giờ là chín giờ ba mươi chín phút, giờ lành đã đến.
Một thanh niên bảnh bao ăn mặc gọn gàng, bước lên sân khấu với chiếc micro trên tay.
"Ồ?"
Trần Thái Nhật hơi ngạc nhiên, hoá ra là một người quen
Tịch Khôn.
Cậu chủ của nhà họ Tịch hoàng kim, ngôi sao hàng đầu của Hoa Hạ, là thần tượng của hàng nghìn cô gái trẻ.
Tuy nhiên, vì tán tỉnh Vân Vũ Phi mà gã bị Trần Thái Nhật đánh tại ngay sân bay.
Nam ngôi sao được nhiều người biết đến vì ngoại hình và khí chất nổi bật này đã được chọn làm người dẫn chương trình cho Hội nghị liên minh hoàng kim lần này.
Ngay sau đó, ba hồi chuông vang lên.
Người dẫn chương trình lớn tiếng thông báo.
“Kính thưa toàn thể anh em, bạn bè và các bậc tiền bối của gia tộc hoàng kim, hôm nay là ngày trọng đại của liên minh hoàng kim chúng ta! Tôi xin long trọng tuyên bố: Hội nghị liên minh hoàng kim lần thứ một trăm bốn mươi chính thức khai mạc!"
Leng keng!
Tiếng vũ khí vang lên không ngớt!
Nhà thi đấu chật kín chỗ ngồi.
Vì trận đấu ngày hôm nay, hầu hết các gia tộc hoàng kim đều dẫn theo một số lượng lớn vệ sĩ và võ sĩ.
Phải đến hàng chục nghìn người!
Cảnh tượng này hết sức kỳ quái.
Ngay khi đám người nghe thấy hội nghị khai mạc.
Không có tiếng vỗ tay, không có tiếng hò reo, tất cả mọi người lại ăn mừng bằng cách rút kiếm.
Đây là loại hội nghị gì vậy, giống như một “lò mổ” nội bộ hơn đấy!
Tịch Khôn hiển nhiên đã quen với cảnh tượng này, lớn tiếng tuyên bố.
"Ngày mùng một hôm nay là ngày tốt để