Trong lòng Trần Thái Nhật vẫn thở dài.
Tuy khu vực mặt đất bùng nổ ở Nam Vệ đã xảy ra mạch xung địa tâm, nhưng dưới sự cố gắng của toàn thể võ sĩ đẳng cấp Hoa Hạ, vẫn bình yên vô sự.
Người dân, thành phố, sinh thái đều không có vấn đề gì.
Điều này có nghĩa là, trong một năm nay, chỉ cần nắm chắc thời gian hoàn thành cỗ máy rút năng lượng, thì vịnh Lam Thủy ở Nam Vệ sẽ lại trở thành một vùng đất quý giá của Hoa Hạ.
Thiên đường tu luyện, tinh luyện hợp kim địa tâm đều được xây dựng dựa trên cơ sở của khu vực mặt đất bùng nổ.
Chỉ cần không xảy ra chuyện gì, dưới sự xúc tác của khu vực mặt đất bùng nổ Nam Vệ, sau này Hoa Hạ sẽ có ngày càng nhiều các võ sĩ đẳng cấp.
Vậy thì chỉ còn một vấn đề nữa.
Đó chính là mối nguy lớn nhất mà khu vực mặt đất bùng nổ Bộc Hải phải đối mặt hiện giờ.
Trần Thái Nhật bước tới chỗ bật công tắc, điều chỉnh mức hấp thụ năng lượng tu luyện đến nhỏ nhất.
Phùng Linh Nguyệt cách đó không xa, bỗng mở bừng mắt.
“Chủ nhân?”
“Đợt tu luyện thứ hai không thể thoải mái được nữa rồi, kẻ địch sắp đến”.
Khuôn mặt Phùng Linh Nguyệt chấn động, sau đó lại tỏ vẻ quyết tâm.
Hiển nhiên cô ấy cũng đã chuẩn bị sẵn sàng từ lâu.
“Chủ nhân yên tâm, Tiểu Nguyệt dù chết cũng không lùi bước, nhất định sẽ không làm vướng chân anh”.
Trần Thái Nhật mỉm cười.
“Không cần bi quan như vậy đâu, nói thật thì tôi không nghĩ là đám sinh vật ngoại lai này có thể đánh thắng được tôi, có giỏi cứ đến đây xem lợi hại đến đâu”.
“Đợt mạch xung thứ hai, tôi sẽ mở công suất của máy rút năng lượng đến mức lớn nhất, nhưng bởi vì chỉ có một mình cô gánh vác năng lượng mạch xung vượt mức, nên áp lực sẽ cực kỳ lớn”.
Trần Thái Nhật dùng tay ra hiệu một cộng một bằng hai.
“Cô cố gắng chịu đựng hai phút, tôi giải quyết xong kẻ địch sẽ lập tức tới cứu cô”.
Phùng Linh Nguyệt nặng nề gật đầu.
Trần Thái Nhật bỗng đề chân khí, dùng giọng nói vang dội hét lên với xung quanh.
“Tất cả các nhân viên công tác ở khu vực mặt đất bùng nổ Bộc Hải, hiện giờ trấn thủ Tây Cực phát mệnh lệnh quyết chiến cuối cùng, tất cả hãy vào công sự trong lòng đất tiến hành thao tác từ xa, trước khi hủy bỏ lệnh cấm, không được trở về mặt đất!”
“Tất cả…”
“Tất cả…”
Nhờ có chân khí, tiếng cảnh báo của Trần Thái Nhật vang thấu tầng mây.
Khu vực mặt đất bùng nổ Bộc Hải bỗng vang lên tiếng cảnh báo phòng không chói tai.
Tu…
Tất cả đèn báo trong khu vực bỗng biến thành màu đỏ.
Những người đóng giữ ở đây, không ai chống lại mệnh lệnh của Trần Thái Nhật cả.
Quan chỉ huy của khu vực mặt đất bùng nổ chính là võ sĩ cấp Thần!
Hiện giờ Trần Thái Nhật là vị vua duy nhất ở đây, có quyền quyết định cuối cùng.
Khi anh tuyên bố bảo tất cả mọi người xuống dưới lòng đất tránh nạn, thì ai nấy đều biết.
Võ sĩ mạnh nhất Hoa Hạ - trấn thủ Tây Cực – chuẩn bị dồn toàn lực chiến đấu rồi!
Cùng với tiếng kêu của cảnh báo phòng không, các nhân viên ở khu vực mặt đất bùng nổ bắt đầu hành động nhanh chóng.
“Mau lên! Cửa vào số 3, rút với tốc độ nhanh nhất!”
“Đi ngay lập tức, đừng gây thêm rắc rối cho Tây Cực đại nhân! Chúng ta còn phải duy trì sự hoạt động của cỗ máy rút năng lượng!”
“Nhanh lên!”
Các tinh anh của Hoa Hạ hành động cực kỳ nhanh chóng, chỉ trong năm phút ngắn ngủi, tất cả mọi người ở khu vực mặt đất bùng nổ đã di chuyển xong xuôi.
Hiện giờ, trên mặt đất chỉ có hai người là Phùng Linh Nguyệt và Trần Thái Nhật.
Lúc này, ở trung tâm chỉ huy của Hội Trường Thành.
Trong bộ chỉ huy cứu nạn tối cao của chính phủ Hoa Hạ.
Ống kính trung tâm của màn hình lớn giám sát đều tập trung vào hai người.
Trần Thái Nhật hoạt động xương bả vai, điều tiết cơ bắp một chút.
Kẻ địch lần này khác với tất cả những kẻ địch trước đây.
Lượng chân khí bốn trăm hai mươi triệu tia.
Trước nay chưa từng có!
Trên toàn Trái Đất, Trần Thái Nhật chưa từng gặp kẻ địch nào có cấp bậc như vậy.
Anh giơ tay lên, nhìn đồng hồ chiến đấu đa năng.
Còn năm mươi giây nữa là đến đợt mạch xung thứ hai.
Phùng Linh Nguyệt đứng ở bên cạnh, trán rịn mồ hôi trong suốt.
Thấy Tiểu Nguyệt