Những việc xảy ra ở khách sạn Hâm Huy đếm đó sẽ trở thành lịch sử lâu dài của thành phố An Thành.
Chỉ sau một đêm, công ty đầu tư Thẩm Ký trở thành thế lực đứng đầu thành phố An Thành.
Trong suy nghĩ của tất cả các gia tộc giàu có đều khắc sâu một cái tên - Trần Thái Nhật.
Danh sách người đến tham gia hiệp hội các doanh nghiệp năm tỉnh của thành phố Minh Dương có hạn, dưới sự lãnh đạo của nhà họ Vi, bắt đầu tập hợp tất cả nhân viên tinh anh, ưu tú nhất trong thành phố An Thành thành một đội.
Sức mạnh của cả thành phố, sau khi trải qua một trận biến động lớn đã bắt đầu có sự đoàn kết chưa từng có.
Mà tất cả đều bắt nguồn từ người đàn ông vô địch kia.
Ngược lại, lúc này Trần Thái Nhật lại là một người rất nhàn rỗi, không có việc gì phức tạp cần phải giải quyết.
Hoặc có thể nói, bây giờ trong đầu Trần Thái Nhật có một chuyện còn quan trọng hơn nhiều so với việc tổng động viên toàn thành phố.
Biệt thự có tổng kinh phí khoảng một tỷ tệ của nhà họ Thẩm đã hoàn thành.
Trong biệt thự có bốn cửa ra vào thông với nhau, biệt viện, đình viện, vườn hoa nhỏ, chính đường, sảnh chính, phòng khách v.v... mọi thứ chẳng khác gì nơi ở của quý tộc thời cổ đại.
Cột trụ chạm khắc màu đỏ cổ kính, rất có phong cách cổ xưa.
Trong một căn phòng khách, Trần Thái Nhật ngồi trên ghế cao, Tề Vũ đứng sau lưng anh với vẻ mặt tò mò.
Tầm mắt của họ đều nhìn lên người đang ngồi trên bàn làm việc không xa kia.
Máy tính được trang bị ba màn hình cao cấp nhất, tốc độ xử lý giống như tên lửa, giá của một cái hơn bốn trăm nghìn tệ!
Đây là do Trần Thái Nhật đặc biệt căn dặn Tề Vũ làm dựa vào yêu cầu của đối phương.
Lúc này có một người thanh niên trẻ mặc áo hoodie, khuôn mặt hiền lành như khúc gổ, thân hình thấp bé ngồi trước máy tính, bàn tay trên máy tính thao tác cực nhanh.
Tề Vũ ghé sát bên tai Trần Thái Nhật nhỏ giọng nói, hơi thở ấm áp từ trong miệng phả vào trên cổ khiến anh thấy hơi nhột.
“Ông chủ, thao tác của người này cứ như đang gõ cùng lúc bốn mươi cái bàn phím vậy…”
“Tôi nhìn thấy rồi, là hacker giỏi nhất do Dương Hồng giới thiệu, nếu như không có bản lĩnh thì tôi cũng chẳng xem trọng”.
Người múa tay như điên đang ngồi trước mặt kia quả thật là hacker bí ẩn siêu cấp được giới thiệu - Trình Duy Lực.
Trước khi đến biệt thự nhà họ Thẩm, Trần Thái Nhật đã nói với anh ta về những vấn đề liên quan đến mục tiêu nhiệm vụ thông qua Dương Hồng
Tên hacker này đồng ý, chỉ có một yêu cầu duy nhất, đó là thiết bị tai phone cao cấp nhất và cung cấp nước ngọt coca không giới hạn.
Mọi thứ sắp đặt xong, Trình Duy Lực lần đầu tiên đến đây cũng khá được tin cậy.
Vừa ngồi xuống đã ngồi suốt bảy tiếng đồng hồ, từ buổi sáng đến gần tối.
Trần Thái Nhật cũng rất kiên nhẫn, biết rõ việc này không thể nôn nóng nên cũng không hề thúc giục.
Lông mày Trình Duy Lực cau lại, coca uống hết từ ly này đến ly khác, hai mắt nhìn chằm chằm vào màn hình máy tính.
Đột nhiên hai tay anh ta đang điên cuồng gõ dừng lại, khóe miệng khẽ nhếch lên, dường như vừa thở phào nhẹ nhõm.
“Hì, tuy rằng không thể nói là hoàn toàn thành công nhưng cũng xem như có đột phá rồi”.
Trình Duy Lực tươi cười xoay ghế, trên tay cầm ly coca, dáng vẻ rất tự tin.
Trần Thái Nhật bình tĩnh nhìn anh ta, chậm rãi nói: “Nhìn vẻ mặt của anh như vậy, xem ra mọi việc đã xong rồi?”
Trình Duy Lực sửng sốt, lắc đầu rồi lại gật đầu, biểu cảm hưng phấn trên mặt còn chưa giảm bớt.
“Thông tin người đăng ký, chủ sở hữu và thông tin chủ sở hữu của số điện thoại này đã hoàn toàn biến mất trên toàn bộ hệ thống mạng, nhưng tôi đã tìm được manh mối mới đáng tin cậy khác”.
Lông mày Trần Thái Nhật nhíu chặt: “Manh mối gì?”
Vẻ mặt Trình Duy Lực đắc ý, rõ ràng rất hài lòng với thủ đoạn của mình.
“Ba năm trước, số điện thoại thần bí này thường xuyên liên lạc với một người, thông tin của người này bị nhân viên của công ty truyền thông chặn trong cơ sở dữ liệu, đã bị tôi tìm ra”.
Lông mày đang cau chặt của Trần Thái Nhật liền thả lỏng.
“Cũng có thể nói, mặc dù không thể tìm được người sở hữu số điện thoại bí ẩn này, nhưng lại tìm ra được một người biết người sở hữu số điện thoại này, phải không?”
“Không sai! Anh Trần, anh nhất định sẽ không tưởng tượng được, thực ra người có liên hệ với số điện thoại bí ẩn kia cách chúng ta không xa”.
Nói xong, Trình Duy Lực thần bí gõ bàn phím trên máy tính, máy in bên cạnh liền phát ra tiếng ong ong.
Trong tay Trình Duy Lực cầm một tờ giấy in số liệu thông tin đưa cho Trần Thái Nhật.
Kết quả vừa nhìn thấy nội dung trên tờ giấy, Trần Thái Nhật rất bất ngờ.
Cao thủ thần bí kia - người có liên hệ với số điện thoại bí ẩn ba năm trước tên là Dương Hưng.
Mà căn cứ theo thông tin tìm được, nơi ở, mối quan hệ, nơi làm việc của người tên Dương Hưng này đều ở thành phố Minh Dương tỉnh Trung Châu.
Nhìn kỹ ảnh chụp của Dương Hưng trên giấy in, trong lòng Trần Thái