Vương Cường giải thích thêm: “Vừa rồi tôi đã cho Đinh Lộc hai lựa chọn, một là tôi ép anh ta ký tên điểm chỉ, sau đó để nhà họ Ngụy xử lý anh ta, hai là tôi sẽ cho anh ta năm triệu để vĩnh viễn rời khỏi Giang Hải.
Anh ta đã chọn cái thứ hai”.
Dương Thanh hiểu ra, hài lòng vỗ vai Vương Cường: “Làm tốt lắm!”
Được anh khen ngợi, Vương Cường rất vui sướng, kích động nói: “Được làm việc cho cậu Thanh là vinh hạnh của tôi!”
“Bây giờ bố vào tắm rửa trước đi!”, Dương Thanh nói với Tần Đại Dũng.
“Hai em ở đây đợi bố ra, anh đi mua cho bố vài bộ quần áo”.
Dương Thanh lại dặn dò Tần Thanh Tâm rồi mới nhìn Vương Cường: “Anh theo tôi một chuyến!”
Vương Cường lái xe đưa Dương Thanh rời đi.
Trên đường, Dương Thanh mới lên tiếng hỏi: “Rốt cuộc Spa Hoàng Hà có gì khác thường? Tại sao nhà họ Ngụy có thể làm giàu chỉ bằng một cái spa như vậy?”
“Hơn hai mươi năm trước, nhà họ Ngụy chỉ là một gia tộc bé nhỏ, còn Spa Hoàng Hà hình như tên là nhà tắm Hoàng Hà”.
“Sau này không biết chủ nhà họ Ngụy là Ngụy Thành Châu kiếm đâu ra hai cô gái người nước ngoài, cực kỳ xinh đẹp, còn là chị em sinh đôi”.
“Rất nhiều ông lớn của Giang Hải yêu thích hai người bọn họ, đều chủ động tạo dựng quan hệ với Ngụy Thành Châu.
Cũng từ ngày đó, nhà họ Ngụy bắt đầu phát triển”.
Sau khi nếm được ngon ngọt, Ngụy Thành Châu bắt đầu vơ vét người đẹp ở khắp nơi, hơn nữa đều là loại non nớt.
Tới ngày hôm nay, Spa Hoàng Hà đã trở thành nơi giải trí bí mật yêu thích nhất của các ông lớn.
Rất nhiều cuộc mua bán đều được thực hiện ở đây”.
“Hiện giờ Spa Hoàng Hà trông có vẻ không khác gì các spa bình thường.
Nhưng kỳ thực tầng cao nhất của nơi này có rất nhiều người đẹp cực phẩm’.
Vương Cường thành thật kể hết những gì mình biết cho Dương Thanh.
Ánh mắt Dương Thanh trở nên lạnh lẽo, không ngờ một gia tộc nhỏ bé cũng dám kinh doanh loại hình dơ bẩn này.
“Chẳng lẽ không có ai quản chỗ này sao?”, Dương Thanh hỏi.
Vương Cường lắc đầu: “Anh nghĩ xem, bây giờ nhà họ Ngụy đang là một trong những gia tộc lớn nhất Giang Hải.
Ông chủ của Spa Hoàng Hà cũng chỉ là con rối của bọn họ.
Cho dù thực sự xảy ra chuyện thì đã sao? Cùng lắm lại tìm một con rối khác đến thay thế là được”.
“Hơn nữa, nhà họ Ngụy không còn nhỏ bé như trước nữa.
Bây giờ kinh doanh bất động sản mới là lĩnh vực hoạt động chính của bọn họ.
Mặc dù Spa Hoàng Hà rất quan trọng nhưng kể cả có bị hủy cũng khó dao động gốc rễ của bọn họ”.
Dứt lời, ánh mắt Vương Cường chợt trở nên nghiêm túc.
Gã trầm giọng nói: “Cậu Thanh, chuyện hôm nay tạm thời chưa lộ ra ngoài.
Nhưng chẳng mấy chốc sẽ truyền tới tai nhà họ Ngụy, bọn họ không để yên đâu”.
“Tôi còn sợ nhà họ Ngụy sẽ để yên đấy!”
Trong mắt Dương Thanh xẹt qua tia tàn nhẫn, nhiệt độ trong xe cũng đột nhiên giảm xuống.
Nhà họ Ngụy có thể không ngừng bổ sung người đẹp chất lượng cao, chắc chắn rất nhiều người đã bị ép tới đó.
Chuyện này đã chạm vào giới hạn cuối cùng của anh.
Dương Thanh gọi Vương Cường đi theo chỉ để hỏi chuyện Spa Hoàng Hà.
Quần áo của Tần Đại Dũng đã được Vương Cường sai người mua sẵn rồi.
Bọn họ lượn ở bên ngoài một vòng, Vương Cường mới đưa Dương Thanh trở lại Spa Hoàng Hà.
Người của gã đã ôm một túi quần áo chờ ở cửa.
“Spa Hoàng Hà giao cho anh quản lý.
Vẫn là câu nói đó, tôi không muốn thấy bất kỳ giao dịch kinh doanh cấm nào ở đây nữa”.
Dương Thanh nghiêm mặt cảnh cáo, còn nói thêm: “Anh lưu số điện thoại của tôi lại đi.
Sau này có chuyện gì không xử lý được có thể gọi cho tôi”.
Vương Cường lập tức mừng rỡ.
Mặc dù gã đã đi theo Dương Thanh nhưng vẫn chưa có số của anh.
Bây giờ anh chủ động cho số, chứng tỏ anh thực sự coi gã là người của mình.
“Anh đừng đi theo tôi nữa, đi làm chuyện của anh đi!”
Dương Thanh xách túi quần áo nói với Vương Cường rồi quay người đi vào