Ông ta vừa định tiết lộ thì bị thủ lĩnh tát vào mặt, phẫn nộ quát: “Câm miệng lại cho tôi!”
Thủ lĩnh đã thua Dương Thanh nhưng dù sao cũng là cao thủ Thần Cảnh đỉnh phong, cho dù Lucifer có thực lực Thần Cảnh hậu kỳ cũng không thể ngăn nổi cái tát của ông ta.
Miệng mồm đầy máu, Lucifer lảo đảo bò dậy, sợ hãi nhìn về phía thủ lĩnh Hồng Trần, vội vàng nói: “Thủ lĩnh, xin lỗi, tôi lắm lời!”
“Hừ!”
Thủ lĩnh Hồng Trần hừ lạnh.
“Hồng Trần đánh giá sai thực lực của cậu nhưng những thứ khác vẫn không sai”.
Thủ lĩnh Hồng Trần lại lên tiếng: “Cậu là một người rất trọng tình cảm, khong muốn nười bên cạnh vì mình mà bị liên lụy”.
Dĩ nhiên những người đó cũng là điểm yếu của cậu.
Đôi mắt Dương Thanh hiện lên sát ý kinh người, anh nhìn chằm chằm ông ta.
Đã biết rồi mà còn dám lấy họ ra đe dọa tôi?”
Ông ta hờ hửng cười: “Ai bảo cậu mạnh thế chứ? Nếu không cùng đường bị lôi thì tôi nhất quyết không nói chuyện với cậu bằng cách này đâu.”
“Ha ha!”
“Chẳng qua, tôi muốn biết ông tốn công kéo dài thời gian như thế là để chờ ai? Hay đúng hơn rốt cuộc là ai đã thuê Hồng Trần giết tôi?”
Nghe thấy câu này của anh, thủ lĩnh Hồng Trần hoảng sợ.
Ông ta không nghỉ rằng Dương Thanh biết minh đang kéo dài thời gian, đã vậy còn biết có người thuê Hồng Trần để giết anh.
Quả nhiên, vừa rồi Dương Thanh chỉ đang thăm dò nhưng thủ lĩnh Hồng Trần lại giật mình khi anh nói ra suy đoán của mình.
Phản ứng này chứng tỏ anh đã đoán đúng.
Thủ lĩnh Hồng Trần tất nhiên không ngốc, hối hận nhận ra mình tự làm bại lộ chân tướng.
Ông ta có thể khẳng định thực lực hiện giờ của Dương Thanh nằm trên mình, trong tình huống này, nếu Dương Thanh vứt bỏ Mã Siêu để giết ông ta thì ông ta chỉ còn một con đường chết.
“Dương Thanh, cậu nói gì vậy, tôi không hiểu!”
Thủ lĩnh Hồng Trần lạnh giọng nói: “Tất nhiên, bây giờ có nói gì cũng chả quan