“Chúng ta cứ phái cao thủ Thần Cảnh lên đấu luôn, loại hết đám tôm tép nhãi nhép ra đã.
Sau đó chúng ta lại đấu với nhau, được không?”
“Đương nhiên, Hoàng tộc họ Diệp định phái ra k hai cao thủ Thần Cảnh cùng lúc để tỏ lòng thành”.
Anh ta vừa dứt lời, hai cao thủ Thần Cảnh sơ kỳ tự giác đi lên hai sàn đấu khác nhau.
“Diệp điện hạ có lòng!”
Thượng Quan Nhu cười nói: “Hoàng tộc Thượng Quan đồng ý nhập cuộc.
Chúng tôi cũng đồng ý phái ra hai cao thủ Thần Cảnh”.
Ngay sau đó, hai cao thủ Thần Cảnh của Hoàng tộc Thượng Quan cũng leo lên sàn đấu.
“Hoàng tộc họ Diệp và Hoàng tộc Thượng Quan đều đã tỏ thái độ, Hoàng tộc họ Long không thể lạc hậu được.
Chúng tôi cũng đồng ý phái ra hai cao thủ Thần Cảnh”.
Long Khoa cũng cười nói.
“Hoàng tộc họ Đoàn ra trận Người phụ trách của Hoàng tộc họ Đoàn là một người đàn ông trung niên.
Ông ta vừa vung †ay một cái, hai cao thủ Thần Cảnh liền bước lên sàn đấu.
Thoáng chốc tám trong số mười sàn đấu đã bị bốn Hoàng tộc chiếm đoạt, chỉ còn lại hai cái cuối cùng.
Hoa Anh Kiệt vẫn nhắm chặt hai mắt, chỉ gọi tên một người: “Chi hội trưởng Hồng!”
Chỉ hội trưởng Hồng cũng đi lên sàn đấu thứ chín.
Tất cả mọi người đều nhìn sang Dương Thanh.
“Cậu Thanh, tôi lên cho”.
Vương Chiến hỏi.
Thấy Dương Thanh gật đầu, Vương Chiến cũng leo lên sàn đấu.
Thoáng chốc, toàn bộ võ quán Yến Đô tràn ngập khí thế của cao thủ Thần Cảnh.
Đám cao thủ Vương Cảnh vốn đang định tranh đấu đều xám xịt mặt mày.
Mười sàn đấu đều bị