Nhìn thấy Dương Thanh như tắm trong máu, Phùng Tiểu Uyển bật khóc: “Anh Thanh, sao lại thế này?”
“Tiểu Uyển, em cứu anh Thanh với, anh ấy tuyệt đối không thể có mệnh hệ gì được!”
Mã Siêu van nài.
Phùng Tiểu Uyển lau nước mắt, không dám lãng phí thời gian, lập tức bắt tay vào việc chữa trị cho Dương Thanh.
Tạm thời Mã Siêu chưa dám nói chuyện Vương Chiến đã bị giết hại cho cô ta biết.
Trong khoảng thời gian vừa qua, Vương Chiến luôn ở phòng khám Ái Dân, đối xử với Phùng Tiểu Uyển rất tốt, hai người thân thiết với nhau không khác gì ông cháu ruột thịt.
Hiện giờ Dương Thanh lâm vào trạng thái nguy kịch thế này đã là một cú đả kích cho Phùng Tiểu Uyển, nếu để cô ta biết Vương Chiến kính yêu của mình đã chết thì không biết liệu có thể chịu đựng nổi hay không.
Mã Siêu đứng ngoài phòng khám Ái Dân trông chừng, Đoàn Vô Nhai và Thượng Quan Nhu cũng đứng ở hai bên, họ không mong Dương Thanh gặp chuyện chút nào.
“Hai người đừng lo, cậu Thanh nhất định sẽ không sao đâu!”
Đoàn Vô Nhai nhìn Thượng Quan Nhu và Mã Siêu, nói một cách đầy kiên định.
Thượng Quan Nhu gật đầu thật mạnh, hai mắt đỏ hoe: ‘Cậu Thanh đã uống thuốc thần mà ông nội tôi lấy được từ gia tộc Cổ Võ rồi.
Loại thuốc chữa thương này vô cùng quan trọng với họ, nghe nói mang lại tác dụng rất lớn kể cả khi người dùng là cao thủ Siêu Phàm Cảnh”.
“Mã Siêu, sao cậu lại ở đây?”
Đúng lúc này, có hai người một lớn một nhỏ đi ra từ tập đoàn Nhạn Thanh.
Người hỏi Mã