Lời của Đoàn Vô Nhai khiến Mã Siêu nhanh chóng bình tĩnh trở lại.
Anh ta nhìn Đoàn Vô Nhai một lúc lâu, sau đó mới cất lời: “Cháu tin tưởng được chú, nhưng không thể tin tưởng Hoàng tộc họ Đoàn!”
Đoàn Vô Nhai lập tức im lặng.
Đương nhiên ông ta hiểu tình anh em giữa Mã Siêu và Dương Thanh sâu nặng bao nhiêu, bây giờ Dương Thanh hôn mê bất tỉnh, có thể tỉnh lại hay không cũng không thể đoán trước được.
Nếu ông ta đưa Dương Thanh đến Hoàng tộc họ Đoàn, ai có thể đảm bảo thần y của Hoàng tộc họ Đoàn chịu ra tay cứu giúp hay không?
Cho dù chịu, Đoàn Hoàng sẽ đồng ý sao?
Dương Thanh có thể gặp nguy hiểm nữa không, Mã Siêu cũng không dám chắc được.
“Chú có thể đảm bảo với cháu nhất định sẽ không để cậu Thanh gặp nguy hiểm!”
Đoàn Vô Nhai nghiêm túc nói, sau đó tiếp tục: “Không giấu diếm gì cháu, chú bây giờ là người có thiên phú võ thuật mạnh nhất trong Hoàng tộc họ Đoàn, cũng là người thừa kế Hoàng tộc họ Đoàn”.
“Có thể nói ở Hoàng tộc họ Đoàn, ngoại bố chú Đoàn Hoàng ra, mọi người đều phải nghe theo lệnh của chú, nếu cháu tin tưởng chú thì nên tin chú có thể bảo vệ được cậu Thanh”.
Mã Siêu có thể cảm nhận được Đoàn Vô Nhai thật sự muốn giúp đỡ Dương Thanh, nhưng anh †a hiểu rất rõ tình hình bây giờ, thực lực Dương Thanh thể hiện ra lúc trước nhất định sẽ bị bốn Hoàng tộc biết.
Dương Thanh còn trẻ như vậy đã có thực lực đấu với cao thủ Siêu Phàm Cảnh, chính là một †ồn tại như kho báu với những gia tộc hàng đầu.
Còn trẻ tuổi mà đã có thiên phú võ thuật đáng sợ như thế, chắc hẳn dù là cao thủ Thần Cảnh nào cũng muốn tìm hiểu bí mật trên người Dương Thanh.
Dù Đoàn Vô Nhai đáng tin tưởng, nhưng dẫu sao thời