Đoàn Hoàng giận dữ hét: ‘La Tu là cao thủ Thần Cảnh đỉnh phong, cực kỳ biết cách khống chế sức mạnh, dù Đoàn Vô Nhai tránh được công kích của ông ta, chắc chản cũng không đến nỗi ngộ sát được Vô Viêm.
“Các người đang nói láo!”
Đoàn Hoàng vừa nói xong liền chụp cổ của một cao thủ Thần Cảnh.
Chỉ chớp mắt cơ thể cao thủ Thần Cảnh kia bị nhấc bổng lên.
Một luồng sát khí khủng bố lan tràn khắp người lão ta.
“Nói cho tôi biết rốt cuộc ai đã giết Vô Viêm?”
Hai mắt Đoàn Hoàng đỏ ngầu, rít lên: ‘Nếu các người dám nói gạt tôi nữa, giết!”
Nói xong lão ta tiện tay ném đi, cao thủ Thần Cảnh hậu kỳ kia bay thẳng ra ngoài, nặng nề đụng vào ngọn núi giả.
‘Am”
Ngọn núi giả đổ âm ầm dưới cú va chạm của cao thủ Thần Cảnh kia.
Ba cao thủ Thần Cảnh còn lại nhìn thấy cảnh tượng này đều run lấy bẩy.
Bọn họ có thể cảm nhận được lửa giận ngập đầu của Đoàn Hoàng lúc này, thậm chí lão ta gần như sắp mất lý trí rồi.
Nếu bọn họ tiếp tục giấu diếm Đoàn Hoàng sẽ giết sạch bọn họ.
Bọn họ hiểu rõ Đoàn Hoàng, lão ta có thể làm như vậy thật.
“Rốt cuộc Vô Viêm bị ai giết chết?”
Trong mắt Đoàn Hoàng ngập tràn sát khí, liếc mắt nhìn ba cao thủ Thần Cảnh còn lại, lớn tiếng hỏi.
Mấy cao thủ nhìn nhau rồi nói: ‘Là Dương Thanh, chính cậu ấy đã giết