“Tốt quá, để con đi nói với đám người chị Tâm, chắc chắn anh Thanh sẽ quay lại!”
Đoàn Ngữ Yên kích động nói rồi vội vàng chạy về phía Tân Thanh Tâm: “Chị Tâm, bố em nói, chắc chắn anh Thanh sẽ quay lại…”
Nhìn Đoàn Ngữ Yên đang kích động chạy tới chỗ Tần Thanh Tâm, Độc Du chợt thở dài: “Điện hạ, chắc ngài cũng biết, e rằng lần này cậu Thanh lành ít dữ nhiều”.
Đoàn Vô Nhai gật nhẹ đầu với vẻ đau khổ: “Tôi biết, rất có thể cậu ấy đã chết dưới tay Vũ Vũ Lan”.
“Ông cũng thấy Tân Thanh Tâm đang đau khổ tới mức nào rồi đấy, Ngữ Yên cũng luôn tự trách, nghĩ mình đã liên lụy tới cậu Thanh, nếu nói cho họ biết sự thật, chắc chắn họ sẽ sụp đổ”.
“Suy đoán của chúng ta cũng chỉ là suy đoán chứ không phải sự thật, bây giờ chúng ta chỉ có thể chờ ở đây, bảo vệ người thân của cậu Thanh trước khi cậu ấy quay về”.
Độc Du gật đầu: “Điện hạ cứ yên tâm, tôi sẽ bảo vệ họ kỹ càng!”
“Không chỉ có mỗi ông đâu, còn tôi nữa, chúng ta cùng bảo vệ họ!”
Đoàn Vô Nhai nói với vẻ kiên định.
Trong lúc Đoàn Vô Nhai đang lo lắng cho Dương Thanh, ở Ninh Châu, một người thanh niên đã tìm khắp nơi mà vẫn không thấy Dương Thanh đâu cả.
“Anh Thanh, rốt cuộc anh đang ở đâu chứ?”
Anh ta cần răng, mắt đỏ hoe.
Một tuần trước, Mã